HẢI YÊU - Trang 163

Anh chàng bác sĩ ngây người như vừa mới tỉnh mộng, tựa con mèo bị bỏng
lông tóc xù lên dựng đứng trốn trong góc tường, cả người run rẩy hai tay
nắm chặt cổ áo: “Cô làm cái gì vậy hả! Cho dù đã ký kết hiệp nghị, thì
phòng y tế cũng không cung cấp loại dịch vụ đó đâu! Nói, nói cho cô biết!
Tôi, tôi có vị hôn thê ở Florence rồi đấy nhé!”

Nick cuống đến độ giậm chân, ngẩng đầu nhìn Victor: “Liên quan gì đến vị
hôn thê của anh chứ? Trong người tôi đang bị thương nặng, sắp chết rồi!”

“Trong ngoài cái gì hả? Tôi không nhớ gần đây cô có bị thương gì cả?”
Victor hoảng hồn chưa bình tĩnh lại được, nên không dám tới gần.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nick trắng bệch: “Hôm qua tôi bị rơi xuống nước,
thuyền trưởng đã đá một phát rất mạnh vào bụng tôi, hôm nay không biết
sao, phía dưới liền chảy máu! Không thể cầm được…”. Sau đó vừa tiếp tục
vật lộn với sợi dây lưng, vừa lẩm bẩm tự mình tính toán, “Đứt tay đứt chân
được bồi thường vàng, bị thuyền trưởng đánh cũng coi như làm việc mà bị
thương nhỉ? Mắt, cánh tay, đùi là mười đồng vàng một cái, mũi lỗ tai ngón
tay là ba đồng một cái, không biết bị thế này thì có thể lấy được bao nhiêu
tiền đây…”.

Victor ôm mặt ngồi xổm xuống sàn, rên la thảm thiết.

“Thượng Đế ơi, con chưa từng cầu xin người điều gì, hôm nay, con xin
người hãy mang con nhãi này về đi!!!”

Chương 13: Bảo đảm quyền lợi của lao động nữ

Victor cảm thấy chắc chắn kiếp trước đã nợ Nick rất nhiều, rất nhiều tiền,
nhiều tiền đến nỗi ngay cả một người từ tâm hồn đến da mặt đều vô cùng
kiên cường của anh ta cũng có cảm giác kích động muốn nhảy xuống biển.
Victor nhớ tới quá khứ của mình, khi đó anh ta bị gia tộc xóa tên đuổi ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.