.
Chỉ thấy phía trước một người đàn ông hai mươi lăm tuổi , cầm tay một
cô gái có diện mạo thường thường . Co gái kia bộ dáng không được tốt lắm,
nhưng là ăn mặc cực kỳ xinh đẹp.
Người đàn ông hiển nhiên cũng phát hiện nàng, xấu hổ cười cười: " Cô
Hà , xin chào !"
Mỗ nữ khóe miệng giật giật: " Anh Ly, xin chào !"
"Người này là vợ tôi !" Người đàn ông biểu tình càng thêm cứng ngắc.
Mỗ nữ giọng âm kéo dài: "Như vậy a. . . . . . Ngày hôm qua còn có một
người cầm hoa hồng, đứng ở trước cửa nhà tôi khóc đến chết đi sống lại nói
yêu tôi, không biết anh Lý có thấy hắn không ?"
Khuôn mặt người đàn ông kìm nén sắc tím : "Không thấy."
Người phụ nữ bị hắn giới thiệu là vợ , nghi ngờ nhìn bọn họ một cái. . . .
. .
"Không thấy là tốt , nếu là thấy , làm phiền anh Lý giúp tôi kéo hắn đi
cho chó ăn , cũng xem như tâm nguyện của tôi ." Mỗ nữ nói xong không
thú vị cậy móng tay của mình .
Sắc mặt người đàn ông thay đổi cực kỳ huyền diệu: " Cô Hà, không cần
độc ác như vậy đi, người ta chỉ là. . . . . ."
" Chị à , em có một việc muốn nói với chị một chút." Mỗ nữ không phản
ứng đến hắn, thẳng mở miệng đối với cô gái bên cạnh hắn .
Người đàn ông cuống quít mở miệng: " Cô Hà , không phải là kéo đi cho
chó ăn sao ? Người như thế nên bị chó dữ phân thây mới đúng! Việc nhỏ,
tôi nhất định giúp cô giải quyết! Nhất định!"