"Nhưng là. . . . . ." Nói là không rảnh cũng còn hơn chút đi? Không
muốn gặp?
Tuyệt mỹ nam tử dừng lại một chút, quân cờ trắng trong tay nhẹ nhàng
bị bóp nát, quay đầu, cặp mắt đào hoa tà mị tràn đầy lệ khí: "Liên Sương,
chuyện ngươi làm càng ngày càng tốt rồi ! Một chút việc nhỏ không thể xử
lý thì thôi, đối với lời nói của bản vương còn nhiều ý kiến như vậy, nếu là
ngươi cảm thấy không đủ lực, vậy thì đi Dạ Mị đế quốc giúp Đình Vũ đi!"
Liên Sương vừa nghe, lập tức quỳ một gối xuống : "Vương gia, thuộc hạ
biết sai, thuộc hạ lập tức liền theo ngài dặn dò đi làm!"
Liên Sương nói xong liền chuẩn bị đi ra ngoài, đi tới cửa lại nghe thấy
giọng nói rất có từ tính của vương gia : "Đợi chút."
Đợi chút? Thì phải là có hi vọng chuẩn bị đổi cái thái độ đi ? Liên Sương
hưng phấn quay đầu. . . . . .
"Sau khi các nàng đi rồi , nhớ tẩy trừ toàn bộ vương phủ ba lần, sau lại
đến tiếp bổn vương trở về." Trên khuôn mặt như cánh hoa đào đều là thần
sắc ghét bỏ .
Liên Sương khóe miệng rụt rụt. . . . . . Vương gia nhà bọn họ có tính
thích sạch sẽ, không thích bất luận kẻ nào chạm vào hắn, đối với hương son
phấn của nữ tử càng là e sợ tránh không kịp, sau vài lần nhìn thấy tam
vương phi sau lại là là thân, lại là ôm , làm cho bọn họ đều cho rằng vương
gia thích sạch sẽ đã gảm đi một ít, không nghĩ tới vẫn là như vậy. . . . . .
Kỳ thực tính thích sạch sẽ của hắn đã bớt một ít, nhất là thời điểm đối
mặt nha đầu kia , gần như không có thích sạch sẽ, chính là chỉ đối với Tam
nhi của hắn .
"Vâng !" Liên Sương lĩnh mệnh sau, nửa chết nửa sống rời khỏi, hắn chỉ
nghĩ đến áp lực từ vị nữ hoàng kia , đầu của hắn đều lớn, thật không rõ