Nghĩ lắc lắc đầu, trở về phòng bản thân. . . . . .
. . . . . .
"Hoàng thượng! Nô tì có chuyện quan trọng cầu kiến hoàng thượng,
công công, ngài nhanh đi thông truyền đi!" Cung nữ trong cung thái hậu
vội vàng nói với Tiểu Đức Tử .
Tiểu Đức Tử nhìn nhìn nàng, là cung nữ trong cung thái hậu : " Có
chuyện gì vậy ? Chẳng lẽ thân mình thái hậu khó chịu?"
"Không phải ! Không phải ! Ngài nhanh đi vào thông truyền, nếu là
chậm thêm một chút , tam vương gia sẽ bị thái hậu đánh chết rồi !" Cung
nữ gấp đến độ suýt nữa khóc ra.
"Cái gì? Có chuyện này sao ?" Tiểu Đức Tử không dám tin trừng mắt to.
"Chuyện gì ồn ào ngoài cửa vậy ?" Giọng nói uy nghiêm và tràn đầy khí
phách của đế vương vang lên.
Tiểu Đức Tử chạy nhanh đẩy cửa ra, chạy vào , nhìn nhìn Hiên Viên Mặc
còn đang vùi đầu phê duyệt tấu chương : "Hoàng thượng, là cung nữ trong
cung thái hậu , nói ngài đi cứu tam vương gia, nếu là chậm thêm một bước,
tam vương gia chỉ sợ cũng bị thái hậu đánh cho mất mạng!"
"Cái gì?" Hiên Viên Mặc đứng lên, bất chấp tấu chương kia , liền vội
vàng chạy đi ra ngoài.
. . . . . .
Không bao lâu, một bóng đen lẻn vào, đem tấu chương lấy đi. . . . . .
. . . . . .