HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1855

"Không được!" Hiên Viên Mặc đè hắn lại "Thương thế bây giờ của đệ rất

nghiêm trọng, nơi nào cũng không thể đi, dưỡng thương trước đã!"

Giọng nói không có quá nghiêm túc.

Hiên Viên Ngạo mặt đầy hoài nghi nhìn hắn, chợt trong lòng dâng lên

chút khủng hoảng, nắm tay Hiên Viên Mặc đang đặt ở trên vai mình, ngẩng
đầu lên nhìn hắn: "Hoàng huynh, huynh nói thật đi, nàng rốt cuộc có sao
không?"

Âm thanh mơ hồ có chút run rẩy, cặp mắt rét lạnh kia cứ như vậy nhìn

chằm chằm ánh mắt của Hiên Viên Mặc.

"Không có!" Đôi mắt như mặc ngọc hàm chứa sự kiên định nhìn hắn,

ánh mắt không có bất kỳ tránh né nào. Nàng vốn là không có việc gì, có lẽ
đối với nàng mà nói, rời đi hoàng gia, ở chung một chỗ với hoàng thúc mới
là tốt nhất, cho nên hắn cơ hồ có thể nói nàng không chỉ không có việc gì,
hơn nữa trôi qua còn tốt hơn. Nhưng lời như vậy, hắn không đành lòng nói
cho Ngạo nghe, lại càng không nhẫn tâm nói cho mình nghe.

"Tốt! Hoàng huynh, đệ tin huynh!" Âm thanh lạnh lẽo vang lên, rồi sau

đó an tâm nằm lại trên giường. Hoàng huynh cho tới bây giờ cũng chưa có
lừa gạt hắn, cho nên hắn tin tưởng, lần này, hoàng huynh sẽ giống như vậy,
không lừa hắn.

"Ừm! Dưỡng thương thật tốt, nếu trẫm không có đoán sai, đại quân của

Mông Man đế quốc sắp xuất binh rồi, chuyện đánh giặc còn phải dựa vào
đệ đó!" Đối với người đệ đệ này, hắn là tuyệt đối tin tưởng.

Hiên Viên Ngạo nghe vậy, khóe môi lạnh như băng nâng lên một nụ cười

khó có thể nhận ra: "Ngạo cám ơn hoàng huynh đã tin tưởng!"

"Là hoàng huynh nên cám ơn đệ!" Đúng là hắn nên cảm ơn Ngạo. Nhiều

năm như vậy, Ngạo vì giang sơn của Hiên Viên quốc hy sinh rất nhiều. Đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.