HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1866

Nàng rất bất mãn mở miệng: "Chàng khỏi qua đây, để lão nương mặc

quần áo xong, lão nương sẽ tự mình tới đó ăn!" Giọng nói cực kỳ ác liệt!

"Tam nhi còn có hơi sức tới dùng cơm sao?" Quay đầu liếc nàng một cái,

trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nghi ngờ.

Vũ Văn Tiểu Tam hung hăng nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, cuối cùng

khuất phục dưới dâm uy của hắn! "Không có!"

Đợi người mặt người dạ thú bưng cơm đi tới bên cạnh nàng, muốn ngồi

thẳng người dậy lại bị té xuống. Lần này nàng thật lòng có chút khó chịu,
cảm thấy nam nhân đáng chết này là đang khi dễ nàng! Quay đầu, hốc mắt
ửng hồng: "Thương Thương. . . . . ."

Âm thanh mang theo chút nức nở, lần này thế nhưng hắn lại luống

cuống, đặt chén ở một bên, đỡ nàng dậy. Nàng đau lòng là thật, nhưng vẫn
giả bộ đáng thương, hắn nhìn ra được nàng đang giả đáng thương, nhưng
mà….?

"Tam nhi, thế nào? Có phải trên người không thoải mái hay không?"

Chẳng lẽ là mình thật quá không tiết chế rồi sao?

Vành mắt nàng đỏ lên nhìn hắn "Lạch bạch" một tiếng, một giọt lệ rơi

lên mu bàn tay của hắn: "Chàng khi dễ ta! Hu hu hu. . . . . ." Hiện tại hắn
chính là khi dễ nàng không thể trở về tam vương phủ, cũng không thể về
tướng quân phủ, chỉ có thể ở nơi này của hắn, cho nên cứ khi dễ nàng như
vậy đúng không?

"Tam nhi đừng khóc. Thương Thương không có khi dễ nàng, đó là. . . . .

." Hắn muốn giải thích, nhưng lại không biết nên nói gì.

"Chàng chính là khi dễ ta! Khi dễ ta hiện tại không nhà để về, cho nên

chàng mới như vậy! Hiên Viên Ngạo so với chàng đối với ta tốt hơn
nhiều!" Nàng hung hăng lau nước mắt một cái, hẳn là hơi nhớ Hiên Viên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.