Nhớ tới quyết định mới vừa rồi trong lòng mình . . . . . . Nếu là chuyện
này cũng có thể nói đến trên người Tiểu Nguyệt , hắn thật sự suy xét nên
xây một tòa miếu thờ cho nữ nhân này lấy cúng bái để bày tỏ , trên mặt liền
vô cùng xấu hổ. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam nhìn vẻ mặt hắn xấu hổ , cảm thấy vừa động, tính mở
miệng thăm dò : "Vương gia có phải người đang suy nghĩ tính xây điện thờ
cho bổn vương phi hay không . . . . .
."
"Bổn vương làm sao có thể suy xét xây điện thờ cho ngươi !" Đáp rất
nhanh, lại làm cho người ta thấy được giấu đầu hở đuôi .
Mỗ nữ che miệng nhẹ cười: "Người ta biết Vương gia sẽ không cân nhắc
xây thần điện, bởi vì Vương gia chuẩn bị xây miếu thờ !"
Mỗ Vương gia nghe nàng vừa nói như vậy, tức giận đến suýt nữa phun ra
một búng máu tươi!
Rồi sau đó gắt gao trừng mắt nàng , sau một lúc lâu trong lòng rất nhanh
loại bỏ một lần hắn đá văng cửa, nữ nhân này già mồm át lẽ phải . Trong
đầu cư nhiên không có một câu có thể lấy ra phản bác!
Vũ Văn Tiểu Tam lên mặt ngồi trở lại trên ghế , bắt chéo hai chân nhìn
hắn, ha ha. . . . . . Cùng bản tiểu thư giảng đạo lý, hoàn toàn là không biết
lượng sức!
Tuy là không phản bác được, nhưng không sửa chữa tiện nhân này hắn
lại cảm thấy tức giận khó mà nhịn !
Nhìn nhìn dáng ngồi bất nhã cùa nàng kia , lại gầm lên: "Vũ Văn Tiểu
Tam, ngươi có thể có bộ dáng làm vương phi hay không , ngồi không có
tướng , phủ tướng quân dạy bảo ngươi như vậy sao?"