Hạ Mộ Yên có chút không hiểu nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, tam vương phi
này không giống người làm việc lỗ mãng như thế! Hiện tại nói ra lời này,
không phải ép bệ hạ giết nàng ta sao?
"Đương nhiên không phải, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, nếu như bây
giờ ngươi nói bọn họ buông ta ra, sau đó chiêu đãi ta một bữa thật ngon, có
lẽ ta sẽ quyết định tự vận, hơn nữa còn lưu lại một phong thơ cho Thương
Thương, bày tỏ chuyện này không có quan hệ với ngươi, ngươi thấy thế
nào?" Nói xong cười đến rực rỡ như hoa.
Lông mày Phượng Phi Yên nhíu chặt một chỗ, nhìn chằm chằm mặt của
Vũ Văn Tiểu Tam, hi vọng ở trên mặt của nàng nhìn ra sơ hở, nhưng mà
nửa điểm dấu hiệu dối trá cũng không có: "Chuyện này là thật sao?"
"Ta từ trước đến giờ là nhất ngôn cửu đỉnh! Chỉ là nếu như ngươi không
nhanh lên một chút để cho bọn họ buông ta ra, có lẽ ta sẽ tức giận, rồi thay
đổi chủ ý!" Trên thực tế là bởi vì bị giữ chặt thật sự rất đau, nàng cũng
không muốn chịu hành hạ này.
"Tốt! Buông nàng ra!" Âm thanh uy nghiêm vang lên.
Hạ Mộ Yên ở một bên mở miệng nhắc nhở: "Bệ hạ, nữ nhân này không
giống như là nhân vật dễ đối phó như vậy!"
"Thế nào, sợ?" Vũ Văn Tiểu Tam nghiêng đầu liếc Hạ Mộ Yên, mặt đầy
giễu cợt.
"Ngươi!" Hạ Mộ Yên hung hăng nhìn nàng chằm chằm, đã là miếng thịt
trên thớt rồi, vẫn dám lớn lối như vậy. Nếu không phải bệ hạ còn có những
tính toán khác, Hạ Mộ Yên nàng cũng sẽ không bỏ qua cho nữ nhân này!
Hoangdung_diễ
ღn。đàn。lê。qღuý。đôn Dám giành hoàng phu với nữ hoàng
tôn quý nhất của Thanh Loan đế quốc bọn họ. Hừ!