Đột nhiên hắn nắm hông của nàng: "Tam nhi, đừng nghĩ bậy, chỉ là một
ám vệ thôi. Nếu Tam nhi không thích, Thương Thương đuổi nàng ta đi!"
Sắc mặt âm trầm nhìn hắn, cũng không phải là nàng không tin hắn, mà là
trước lúc nàng gặp hắn, hắn đã hai mươi sáu tuổi rồi. Ở nơi cổ đại này, nam
tử bình thường 18 tuổi là thành thân rồi, hắn làm sao đến nha đầu thông
phòng cũng không có? Cho nên càng thêm hoài nghi!
"Chàng thành thật nói cho ta, trước khi gặp ta, chàng có quan hệ nam nữ
bừa bãi hay không?" Bộ dáng mỗ nữ như mẫu dạ xoa, hung dữ nghiêm mặt
lại nhìn hắn.
Hắn dở khóc dở cười nhìn nàng, quan hệ nam nữ bừa bãi? Mất công
nàng nghĩ ra, Hiên Viên Vô Thương hắn thoạt nhìn là hạng người như vậy
sao? Tuy im lặng, nhưng vẫn đàng hoàng mở miệng: "Không có, người ta
chỉ có một nữ nhân là Tam nhi thôi! Những nữ nhân khác đều rất ghê tởm!"
Lời này không sai, nếu đổi lại nữ nhân khác, đừng nói là quan hệ nam nữ
bừa bãi, dù là để cho hắn nhận một cái hôn, hắn đều cảm thấy cực kỳ buồn
nôn!
"Vậy thì tốt! Bất quá nếu để cho ta phát hiện chàng lừa ta, hừ hừ. . . . . ."
Tràn đầy uy hiếp hừ lạnh hai tiếng.
"Tam nhi yên tâm, người ta sẽ không lừa gạt nàng!" Hắn bất đắc dĩ cười
cười, vuốt mũi nhỏ nàng một cái.
Vì vậy, sắc mặt mỗ nữ liền hòa hoãn, nhưng cũng không lâu lắm, sắc mặt
hoàn hoãn của nàng bỗng cứng lại. . . . . .
Bởi vì Đình Vân lại trở về rồi, mà bộ dáng còn ấp úng: "Vương gia!"
"Nói!" Trên gương mặt tuyệt mỹ tràn đầy không vui, nếu Đình Vũ không
muốn đi theo hắn nữa, hắn cũng chỉ có thể để cho nàng ta rời đi!