Một nữ mím miệng, quét mắt nhìn hắn một cái, biến thành đỏ không phải
là trọng điểm, trọng điểm là tại sao muốn ném hoàng kim ra ngoài? Chẳng
lẽ hắn không biết nàng sẽ rất đau lòng sao? Một vạn lượng hoàng kim, hu
hu hu hu. . . . . . Đây chính là cắt thịt của nàng đó!
Tiểu Nguyệt cũng mặc một bộ trang phục như tiểu thư, cũng một thân y
phục màu đỏ không kém Vũ Văn Tiểu Tam bao nhiêu, vui sướng hài lòng
đứng ở sau lưng tiểu thư nhà mình, nhớ tới chuyện kỳ lạ ở ngoài cửa, hôm
nay thật là náo nhiệt!
"Tiểu Nguyệt, đi ra ngoài nhìn thử. Nếu phụ thân tới thì đi vào bẩm
báo!" Thật ra thì nàng muốn nói, nếu bọn người Hiên Viên Mặc tới thì đi
vào bẩm báo. Nhưng nếu đều là người bên kia, tất nhiên sẽ cùng một đường
đi tới đây, vậy nói phụ thân thì tốt hơn, tránh cho bình dấm chua bên cạnh
tức giận.
Nhưng mỗ nam vẫn quay đầu lại, có thâm ý khác nhìn nàng một chút.
Mỗ nữ run lên một cái, làm bộ không nhìn thấy. . . . . .
"Dạ! Tiểu thư!" Tiểu Nguyệt đáp một tiếng, liền nhảy nhót đi ra cửa.
Từng mệnh quan triều đình mang theo lễ vật bước vào phủ nhiếp chính
vương, cực kỳ hi vọng có thể mượn cơ hội này để lấy lòng vị nhiếp chính
vương Điện hạ có thực lực nhất ngũ quốc này, trên mặt mỗi người đều cười
như nở hoa.
Ngay cả khuôn mặt luôn lạnh nhạt của Liên Hoa và dung nhan lãnh khốc
của Đình Vân cũng dính vào chút ý cười. Hôm nay là ngày tiểu thế tử và
tiểu công tử đầy tháng, sao bọn họ có thể không vui chứ?
Liên Vụ thì khỏi nói, có thể nói là cười đến cảnh xuân rực rỡ!