hắn không biết quân quyền của Dạ Mị đế quốc đều ở trên tay người nào
sao?
Đúng rồi, chẳng lẽ là bởi vì quân quyền?
"Không đi!" Thở dài một hơi, "Mặc kệ là ai bắt Cuồng nhi, chắc hẳn
cũng là vì uy hiếp bổn vương, cho nên không cần lo lắng đến tính mạng của
Cuồng nhi."
Nhưng hắn lại lo lắng có người động thủ với Cuồng nhi, hoặc là hạ độc,
chỉ cần nhớ tới những thứ này, tim của hắn giống như ở trong chảo dầu, cực
kỳ khó chịu!
"Ngài cảm thấy có phải hoàng thượng làm không?" Nếu nói hoàng
thượng vì quân quyền, bắt tiểu công tử uy hiếp vương gia, đó cũng không
phải là chuyện không thể.
"Bổn vương cũng không biết." Hành động của tên thái giám kia xác thực
quỷ dị, nhưng hắn lại cảm thấy Dạ Tử Lân không có ngu xuẩn như vậy. Dù
là vì quân quyền, cũng không cần nóng vội như vậy, quyền chỉ huy quân
đội tuyệt đối vẫn còn ở trên tay Đình Vân, Đình Vân tồn tại trong lòng
quân đội Dạ Mị đế quốc như một vị thần, quân uy tuyệt không thể bị một
người thay thế trong một sớm một chiều.
Trong quân đội binh tướng không hòa hợp, nếu có chiến tranh, chắc chắn
thất bại!
Gia Luật Trục Nguyên bên kia nhìn như bình tĩnh, kì thực sóng lớn gợn
sóng. Nếu có cơ hội, tuyệt đối sẽ lập tức xuất kích! Cho nên hiện tại Dạ Tử
Lân trở mặt với hắn, không thể nghi ngờ là tự chui đầu vào rọ!
Lúc hắn ở nơi này phiền muộn, ở cửa cung vang lên âm thanh của bọn hạ
nhân: "Tứ công chúa, Ngũ công chúa, các người không thể đi vào! Thật
không thể đi vào!"