Chợt, một mũi tên bắn lên cánh tay trái của hắn, đồng thời người áo đen
kia đánh tới một chưởng. Tay mềm rũ, cô gái trong ngực giống như diều
đứt dây, bay về phía đáy vực. . . . . .
"Không --" Hắn hoảng sợ trợn to mắt, không chút do dự xoay người,
nhảy xuống đáy vực. . . . . .
Lòng bàn chân mượn lực, giẫm lên đá, tung người nhảy một cái, ôm thân
thể nàng vào trong ngực, hai người cùng nhau rơi xuống dưới. . . . . .
Ôm nàng, cùng nhau chịu chết. . . . . . Đáy lòng của hắn không khỏi nhẹ
nhõm. . . . . .
"Thương Thương, chàng. . . . . . chàng thật ngốc. . . . . ." Hắn tại sao
muốn nhảy xuống theo, rõ ràng lấy tình trạng bây giờ của hắn, có thể chống
đỡ đến khi bọn Đình Vân tới.
Mà hắn, giờ phút này cười khẽ thật thấp một tiếng, ôm chặt người trong
ngực: "Tam nhi, chúng ta sống chết không rời!"
Trên mặt của nàng, nước mắt và máu đan vào nhau, ngẩng đầu lên nhìn
gương mặt tuyệt mỹ của hắn một chút, nâng lên một nụ cười lúm đồng tiền:
"Ừm! Sống chết không rời!"
Hắn cúi đầu, ngậm môi của nàng, điên cuồng ôm hôn, môi cùng lưỡi đan
vào một chỗ, trong miệng nếm đến . . . . . . có máu, cũng có lệ. . . . . .
Huyết lệ này. . . . . . lại ngọt ngào, ngọt đến đáy lòng!
Nam tử mặc áo trắng, ôm thật chặt nữ tử áo đỏ, cùng nhau rơi xuống đáy
vực vạn trượng. . . . . .
. . . . . .
"Sống chết không rời --"