HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2473

Đang lúc buồn bực, mỗ nữ gắp thức ăn quay đầu: "A. . . . . . Thương

Thương, dùng bữa!"

Dung nhan tuyệt mỹ dừng lại, ngay sau đó lộ ra một nụ cười hạnh phúc,

vui sướng hài lòng nuốt món ăn trên đũa nàng vào, còn cắn chiếc đũa
không thả ra. Trong lòng Tam nhi vẫn có hắn đấy!

Vũ Văn Tiểu Tam giận trách nhìn hắn một cái: "Buông ra..., thần kinh!"

Người này, nhìn bộ dáng hắn vô hạn oán niệm, cũng biết hắn lại đang rối
rắm. Nàng tự nhiên không đành lòng để cho nam nhân của nàng lâm vào
rối rắm, cho nên liền gắp cho hắn một món ăn. Làm sao biết hắn còn ngậm
mãi không thả!

Cười khẽ một tiếng, mở miệng, đáy lòng hạnh phúc ngây ngất, người

một nhà trải qua cuộc sống như thế, thật ra thì vô cùng tốt! Có lẽ bọn họ
vẫn ẩn cư như vậy cũng không tồi, nhưng đám người kia lại từng bước ép
sát, để cho hắn phải sống không yên ổn. Dã hỏa thiêu bất tẫn, xuân phong
xuy hựu sinh.(1) Đã như vậy cũng đừng trách hắn nhổ cỏ tận gốc!

. . . . . .

Chú thích:

(1) Bài thơ đầy đủ là:

“Ly ly nguyên thượng thảo

Nhất tuế nhất khô vinh

Dã hỏa thiêu bất tận

Xuân phong xuy hựu sinh“

Dịch nghĩa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.