Quay đầu, hung tợn nhìn nha đầu chết tiệt kia, từ trong kẽ răng phun ra
mấy chữ: "Ngươi nói cái gì?"
Tiểu Nguyệt sợ tới mức sắc mặt trắng bệch: "Tiểu thư, nô tỳ cái gì cũng
chưa nói!"
Nghe được đáp án như ý , mỗ nữ đưa chân ra , thở mạnh một hơi chạy
đến trước kiệu hoa , vén rèm lên ngồi xuống, nhưng mà sắc mặt lại đen kể
cả lớp trang điểm cũng không che dấu được.
Người săn sóc dâu nhìn nhìn tình hình giương cung bạt kiếm này , thân
thể mập mạp run lẩy bẩy, bất đắc dĩ vung tay lên, kiệu hoa liền diễn tấu sáo
và trống hướng vương phủ mà đi. . . . . .
Lưu lại mọi người trợn mắt há hốc mồm , nhìn kiệu hoa . . . . . . Cái này
tam vương phi, đẹp quá, cũng quá . . . . . Cường hãn!
. . . . . .
Trên nhà cao tầng, một thanh y nam tử cười đến xoay trái xoay phải, một
áo trắng nam tử đi đến bên cạnh hắn: "Tiêu, ngươi đang cười cái gì?"
Người được gọi là Tiêu , quay sang, gương mặt mày kiếm mắt sáng, tuấn
lãng bất phàm, nhìn nam tử áo trắng bộ dáng tương tự cùng hắn nói : "Dật,
nói cho ngươi tin tức tốt, lập tức sẽ có trò hay nhìn!"
Nói xong đem những chuyện mình vừa mới nhìn đến nói cho hắn nghe,
Mộ Vân Dật sau khi nghe xong, trên mặt lộ ra ý cười vui sướng khi người
gặp họa , trong mắt ẩn ẩn còn có lệ quang kích động : "Ác nhân tự có ác
nhân trị! Ngạo tên kia. . . . . . Ha ha. . . . . . Bất quá cái này Vũ Văn tiểu thư
không phải nghe nói cực kỳ hiền thục sao, sao như vậy. . . . . ."
"Lại nói nữ nhân dịu dàng cũng chịu không chịu nổi loại đả kích này đi?
Ngày đại hỉ phu quân vứt nàng xuống đi đón tiểu thiếp, chậc chậc. . . . . .