rồi!
Trong nháy mắt khuôn mặt đáng yêu như trẻ con tràn đầy tức giận: "Một
nữ nhân kỳ quái! Rất kỳ quái!" Chợt giống như là nhớ ra cái gì đó, hoài
nghi nhìn Vũ Văn Tiểu Tam một chút: "Kỳ quái giống như hoàng thẩm!
Không đúng, là so với hoàng thẩm còn kỳ quái hơn!"
Sắc mặt Vũ Văn Tiểu Tam liền tối sầm, nàng rất kỳ quái sao?
"Cụ thể một chút!" Rõ ràng cảm thấy tức giận trên người mỗ nữ, Hiên
Viên Vô Thương tức thời mở miệng hỏi thăm tiếp.
Giọng nói ngọt ngào mềm mại của Hiên Viên triệt vang lên, còn mang
theo chút cắn răng nghiến lợi: "Dung mạo nữ nhân kia rất đẹp, không phân
cao thấp với hoàng thẩm. Còn thích tự xưng ‘ lão nương ’, nàng cực kỳ
thích mỹ nam tử, có chút võ công mèo ba chân. Một tháng trước, xuất hiện
qua ở Tuyên Thành của Hiên Viên đế quốc! Bất quá khi đó nàng là sơn tặc,
sau Triệt tìm tới sơn trại thì đã không thấy nữ nhân kia!"
Nói là dáng dấp không phân cao thấp với Vũ Văn Tiểu Tam, nhìn như vô
dụng, nhưng thật ra là tin tức rất hữu dụng, bởi vì Đại lục hiện giờ, nữ nhân
có dáng dấp không phân cao thấp với Vũ Văn Tiểu Tam không có mấy
người.
"Triệt, hoàng thúc có chút ngạc nhiên." Hiên Viên Vô Thương nhìn bộ
dáng giận dữ của hắn ta, "Nữ nhân kia đắc tội gì với ngươi? Ngươi không
giống như là người hẹp hòi như vậy."
Đắc tội gì với hắn? Nghĩ tới suýt nữa cắn nát răng ngà còn cảm thấy có
chút khó mở miệng! "Hoàng thúc, ngươi giúp Triệt tìm là được! Triệt trở về
chờ tin tức tốt của người!" Nói xong giống như chạy trối chết rút lui đi ra
ngoài. . . . . .