HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2605

“Tạo cơ hội? Tạo như thế nào?” Trên người Đình Vũ ngứa ngáy khó

nhịn, nhưng cô vẫn cố nhịn một hổi lâu. Mặt đầy tò mò nhìn người áo đen
kia.

Nhẹ nhàng cười một tiếng, chậm rãi nói ra chủ ý của mình…

Trên Thiên Sơn, một nam tử toàn thân áo trắng tuấn dật quỳ một gối

xuống bên bờ đá, nhìn lão nhân toàn thân áo trắng bên vách đá kia: "Sư
phụ, cho gọi đồ nhi trở lại vì chuyện gì?"

Tóc mai và râu của lão nhân áo trắng đều là một mảnh trắng như tuyết,

hòa lẫn với tuyết trên thiên sơn, râu tóc màu trắng bồng bềnh, hơi có tư vị
tiên phong đạo cốt.

Đây cũng là lão nhân Thiên Sơn vang danh thiên hạ! Có thể biết được

Quá Khứ Vị Lai, có thể Thông Thiên. Trên thông thiên văn, dưới biết địa
lý, có thể cứu lê dân, có thể trị bách bệnh. Nhưng tính tình quái dị, vô số
người muốn bái ông ta làm thầy, tất cả đều không công mà lui. Chỉ có một
mình Mộ Di Tuyết, được ông yêu mến.

Xoay người, nhìn nam tử quỳ một gối xuống nền đất tuyết, phiêu dật như

tiên, rõ ràng quỳ gối trong đống tuyết, lại giống như đang chiếm giữ đất,
trời đầy bông tuyết bay tán loạn, cũng không thể dính trên người của hắn
chút nào.

"Đứng lên đi." Giọng nói lão giả vang lên, mang theo điểm phức tạp và

trầm tư.

Mộ Di Tuyết đứng lên, cặp mắt kia lạnh nhạt trong veo nhìn sư phụ,

gương mặt tuấn dật cực kỳ xinh đẹp nhân thần cộng phẫn, tuy là không
sánh bằng Hiên Viên Vô Thương, nhưng đủ để giật nảy mình!

"Đồ nhi, vi sư tính toán một chút, thầy trò chúng ta sẽ có một cuộc đại

kiếp!" Ông đã 180 tuổi, tu đạo nhiều năm, có thể biết được chuyện người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.