HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 317

Vũ Văn Tiểu Tam ở trên đường cắm đầu đi tới, càng nghĩ càng tức giận ,

tên Hiên Viên Vô Thương này , nàng cũng không cần quan tâm đến hắn
nữa !

Tiểu Nguyệt nhanh chóng chạy theo, đi theo phía sau nàng, tiểu thư hôm

nay đến cùng là làm sao vậy ?

"Công tử, đợi ta với. . . . . ." Tiểu Nguyệt mệt đến thở hổn hển, cũng đuổi

không kịp bước chân của nàng , chỉ phải ra tiếng kêu nàng.

Dừng bước lại, hít sâu mấy hơi . . . . . .

Quay đầu, xem con ốc sên sau lưng kia . . . . . .

"Tiểu thư, tiếp theo chúng ta đi nơi nào ?" Tiểu Nguyệt ai oán mở miệng.

Mỗ nữ nhíu mày suy nghĩ sâu xa, chợt khóe môi giương lên tươi cười

đáng khinh cực độ . Nụ cười kia để cho da đầu Tiểu Nguyệt run lên, trong
lòng xuất hiện một dự cảm xấu . . . . . .

Quả nhiên. . . . . ."Chúng ta đi dạo thanh lâu!" Cười hì hì phun ra những

lời này, bộ dáng lại còn lên mặt .

Tiểu Nguyệt rút rút cái mũi, khóc nức nở mở miệng: "Tiểu thư, chúng ta

nếu đi, vậy thì chết chắc rồi!"

"Không có việc gì! Thánh nhân nói rằng: con người rồi sẽ phải chết,

hoặc chết ở thanh lâu, hoặc chết ở trong nhà! Chết ở đâu không phải là đều
như nhau sao? Đi thôi đi thôi, mau dẫn đường cho công tử gia nhà ngươi !"
Mỗ nữ nói xong cao hứng phấn chấn dắt nàng.

"Người rồi sẽ phải chết, hoặc chết ở thanh lâu, hoặc chết ở trong nhà!" ?

Có một câu nói như vậy sao? Vị thánh nhân ấy nói ? Nàng thế nào lại
không biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.