Trong phút giây này, nàng thật sự muốn có một bờ vai có thể dựa vào,
trong lòng thoáng qua bóng dáng Hiên Viên Vô Thương , nhưng là nàng
làm sao có thể xác định hắn đối mình rốt cuộc có vài phần thiệt tình?
Chợt , trong đầu thoáng qua câu nói của một người bạn cùng phòng thời
đại học : "Mẹ mình thường nói, dựa vào người người sẽ chạy, dựa vào cây
cây sẽ đổ, cho nên Tiểu Tam Nhi, con dựa vào ai cũng không bằng dựa vào
chính mình!"
Đúng vậy, dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình! Âm thầm
lên tinh thần cho bản thân ! Hà Tiểu Tam ngươi làm được! Vũ Văn Tiểu
Tam ngươi làm được! Ta là người của thế kỷ hai mươi mốt , tuyệt đối
không thể bị đám cổ nhân này đánh bại được !
Ngày mai lại là một ngày mới! Đợi ngày mai buổi sáng tỉnh lại, chúng ta
tiếp tục đối phó với đám trứng thối này ! Tiếp tục truy soái ca! Tiếp tục săn
mĩ nam! Cố lên!
Nhắm mắt lại, an tâm đi vào giấc ngủ. Ngày mai, lại là một ngày mới bắt
đầu. . . . . .
Vạn vật đều tĩnh lặng, ngoài cửa sổ trừ bỏ chim hót côn trùng kêu vang
không còn khác. Chợt , trong màn đêm có một bóng dáng màu trắng lướt
qua, từ cửa sổ nhảy vào. . . . . .
Một đôi giày trắng không mang theo trang sức gì rơi xuống đất, đứng ở
mép giường ngóng nhìn nữ tử đang ngủ say . . . . . .
Ngoài cửa sổ ánh trăng lặng lẽ chui vào, chiếu đến trên mặt nữ tử . . . . . .
Màn lụa hồng nhạt tung bay , nữ tử xinh đẹp bình yên nằm ở trên
giường, sợi tóc nhẹ nhàng rơi ở trên gối, khóe môi còn thoáng ánh lên ý
cười hơi tự tin , từ xa nhìn lại, giống như là công chúa đang ngủ say trong
chuyện cổ tích. . . . . .