Nhìn ánh mắt u lục nàng kia, Đình Vân cảm giác da đầu tê dại... Lạnh
giọng mở miệng nói: "Vương gia đang ngủ, vẫn là chờ hắn tỉnh lại đến đi!"
Vũ Văn Tiểu Tam rốt cuộc ý thức được người này chính là không thích
mình , nói, nàng có từng đắc tội hắn sao? Chỉ thấy mỗ nữ bước từng bước
một thong thả đến trước mặt Đình Vân...
Đình Vân nhớ tới biểu hiện đêm qua của vương gia nhà mình, có chút sợ
sệt lui về phía sau một bước... Tam vương phi này, không có việc gì cách
mình gần như vậy làm cái gì? Nếu để cho vương gia hiểu lầm là bọn họ có
quan hệ gì, hắn không phải là chết sớm sao!
"Ta muốn đi vào!" Bốn chữ, ngắn gọn rõ ràng.
"Thứ cho tại hạ không thể nghe theo!" Biểu tình của Đình Vân cũng rất
kiên định, hắn tuyệt đối không thể lại làm cho nữ nhân này gây tai họa cho
vương gia nhà hắn!
"Chống đỡ được hôm nay, ngươi có thể bảo đảm chống đỡ được sau
này?" Liếc mắt nhìn hắn, đôi mắt đẹp ẩn ẩn có lửa giận bốc lên.
Nếu đã lựa chọn, hắn cũng không cần giả bộ thêm nữa..."Chống đỡ được
một lần là một lần, hi vọng tam vương phi tự trọng!"
Cười lạnh một tiếng, sau đó cười ngọt ngào mở miệng: "Được rồi, ngươi
đã nhất định phải cản trở, người ta liền trở về!"
Ặc... Tốt như vậy? Theo những gì hắn biết thì có chút không dám tin
nhìn nàng...
"Chờ người ta lần sau thấy Thương Thương, sẽ nói Đình Vân nhà bọn họ
cư nhiên phi lễ ta!" Mỗ nữ quay đầu lại nói.