Cố gắng chống đỡ khuôn mặt tươi cười, nghe tiểu thư nhà nàng giải
thích ưu điểm của nàng ấy. Mỗ nữ nói hơn một canh giờ, nước bọt ở chỗ
này văng khắp nơi, huơ tay múa chân!
"Tiểu thư, người không khát sao? Tiểu Nguyệt đi rót cho người chén
nước nha?" Hi vọng có thể nhờ vào đó cắt đứt buổi diễn thuyết của tiểu thư
Vũ Văn Tiểu Tam chép chép miệng, thật là có chút khát nước: "Được rồi,
có chút khát!"
Tiểu Nguyệt vui sướng hài lòng đi rót nước, sau đó bưng đến bên môi
của nàng: "Tiểu thư, uống đi!"
Nhận lấy ly nước, uống vào một ngụm. . . . . .
Tiểu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng xong chuyện! Nhận lấy
cái ly trong tay của tiểu thư, cầm đi chỗ khác, trên mặt biểu lộ một nụ cười
như hồ ly gian trá. Hắc hắc, nàng quả nhiên đi theo tiểu thư nên giờ thông
minh hơn rồi!
Nhưng một giây kế tiếp, nụ cười của nàng liền cứng đờ ở trên mặt. . . . . .
"Đúng rồi, chúng ta mới vừa nói đến chỗ nào? A, nhớ ra rồi, đúng, con
người của ta có rất nhiều ưu điểm không lường trước được, nhưng vì ta vô
cùng khiêm tốn! Ta đến cùng có bao nhiêu khiêm tốn. . . . . ."
Một đám vạch đen xẹt qua. . . . . .
. . . . . .
"Vương gia, Thất vương gia tới chơi!" Quản gia báo lại.
"Mời vào!" Chắc đã làm xong thuốc giải đi?