107
Một là tất cả
C
húng ta đau khổ phần lớn vì cách nhìn
không đúng về sự vật. Chúng ta thường
chia cắt, phân biệt những điều vốn thuộc về nhau.
Do sự chia cắt, phân biệt sai lầm đó, chúng ta hình
thành nên những khái niệm được và mất theo cách
nhìn của mình. Và sự được mất đó làm cho chúng ta
không hài lòng. Chúng ta đau khổ.
Một người nông dân gieo giống trên sườn đồi và
mong đợi một cơn mưa để hạt giống nảy mầm. Một
người nông dân khác đang cắt lúa. Anh ta mong đợi
trời nắng to, khô ráo để việc thu hoạch được dễ dàng.
Với người nông dân vừa gieo giống, tất cả những
gì anh ta cần bây giờ là cơn mưa. Không có mưa, anh
ta đau khổ. Nhưng người đang cắt lúa không cần
mưa. Cơn mưa làm anh ta đau khổ.
Cả hai người nông dân chẳng làm được gì thật sự
tác động đến việc có mưa hay không, nhưng họ đặt
niềm hạnh phúc hay khổ đau của họ gắn liền với cơn
mưa, và họ không thể nắm chắc được mình có đạt
được điều mong ước hay không.
Chúng ta cũng vậy, cũng rất nhiều khi gắn liền
hạnh phúc cuộc đời mình với những yếu tố mà ta
không tác động được đến. Vì thế, ta không thể nắm
chắc là mình sẽ có được hạnh phúc hay không.
Ngược lại, có những yếu tố liên quan đến hạnh