HẠNH THỤC CA - Trang 18

Đỉnh-hồ: là theo sách Sử-ký của Tư-mã Thiên, nói rằng : vua Hoàng-đế
đúc cái đỉnh ở núi Kinh-sơn, đỉnh đúc xong, vua cỡi rồng lên cõi tiên.
Người đời sau gọi chỗ ấy là Đỉnh-hồ và dùng tiếng ấy mà nói vua mất, tức
là nói vua cỡi rồng lên tiên.
Văn cung Thuấn mộ: là vua Văn-vương hiếu-kính với cha mẹ, vua Thuấn
yêu-mến cha mẹ.
sáu sáu: là ba mươi sáu. Vua Dực-tông làm vua được 36 năm.
dư-hạ: là nhàn-hạ. Nói vua Dực-tông khi rảnh việc nước thì làm văn-thơ và
sách-vở.
E-dè trên, những sợ kiêng mười phần: Vua Dực-tông hay đi bắn chim,
nhưng sợ mẹ không dám ham-mê lắm.
Minh-linh: là một thứ sâu, con tò vò hay bắt đem về ổ để nuôi trứng của
nó. Người ta không biết, nói rằng tò-vò nuôi sâu và gọi minh-linh là con
nuôi. Hoàng-trừ ba vị nuôi khuyên bù-trì: Vua Dực-tông không có con,
nuôi ba người cháu là con nuôi : trưởng là ông Dục-đức, phong Thụy-quốc-
công, bị Tường và Thuyết truất không cho làm vua; thứ là ông Chính-
mông, phong Kiên-giang quận-công, sau là vua Đồng-khánh; ba là ông
Dưỡng-thiện, sau là vua Kiến-phúc.
Song mà thơ ấu chưa nên kế trì: Ý nói vua Dực-tông muốn lập ông
Dưỡng-thiện, nhưng vì còn trẻ tuổi, cho nên không thay đổi.
Di-lưu: là nói bệnh nặng sắp chết, mà vua Dực-tông vẫn lo nghĩ đủ mọi
việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.