HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 117

“Cô không nghĩ đến chuyện làm một công việc tạm thời nào sao? Đó là
một cách tuyệt vời để có thêm kinh nghiệm.”

“Tôi sẽ suy nghĩ về nó nếu không có công việc cố định nào xuất hiện,
nhưng tôi thực sự không muốn dành những buổi sáng thứ Hai để đi vòng
quanh London, tìm kiếm những địa chỉ ngẫu nhiên.”

“Cô nói cũng có lý. Tuy nhiên, đó là một cách tốt để nắm được đường sá
quanh London.”

Dora thở dài và đặt cái tách xuống miếng lót cốc. “Tôi cũng sẽ ghi nhớ điều
đó. Một ngày kia, khi tôi đã quen với chuyện không còn làm việc ở thị trấn
quê nhà, tôi sẽ làm một nhân viên tạm thời, nhưng lúc này tôi vẫn chưa sẵn
sàng cho điều đó.”

“Chà, cô đã làm một bài kiểm tra đánh máy gần như hoàn hảo vì vậy chúng
tôi sẽ nghĩ đến cô khi có bất cứ công việc cố định nào xuất hiện.”

Dora đứng dậy và quyết định không đến quấy rầy trung tâm thứ ba. Cô cảm
thấy mình đã làm đủ rồi và danh dự của cô đã được thỏa mãn. Cô chỉ phải
hy vọng công việc ở xưởng tàu vẫn còn trống và thích hợp với cô.

Trong khi Dora đang phải chịu khổ sở vì không thay đổi công việc thường
xuyên, hoặc không học đại học, hoặc không ăn mặc phù hợp, Jo đang vui
vẻ tìm kiếm những cửa hàng bán vật liệu dành cho các nghệ sĩ. Miranda đã
khá mơ hồ về vị trí của cái cửa hàng mà bà ấy nghĩ là có tồn tại trong khu
vực thanh lịch này của London, nhưng cuối cùng, sau khi cưỡng lại ham
muốn ghé vào viện bảo tàng Anh, hoặc bất cứ cửa hàng lớn nào bán báo in
và những cuốn sách liên quan đến đồ cổ, bà tìm thấy một cửa hàng nhỏ có
vẻ là thứ bà muốn. Ngay khi bước qua cửa, mắt bà liền bắt gặp những dãy
sản phẩm vươn cao đến tận trần - tự thân chúng đã là những tác phẩm nghệ
thuật. Nó thậm chí còn có mùi triển vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.