không. Nếu như không có, Nguyệt Nguyệt, vấn đề lần này thực sự rất
nghiêm trọng!"
Lý Tiểu Nguyệt nhíu mày nhìn tạp chí, "Tổng giám đốc của cậu tại sao
lại có cuốn tạp chí này?" Cô đột nhiên nghi vấn, "Là một tháng trước..."
Giản Mạt sững sờ, có chút tỉnh ngộ lắc đầu, "Lúc ấy mình cũng rất phiền
muộn và tức giận, cho nên không hỏi!" Nói xong, cô dường như nhìn thấy
một tia hi vọng, "Ngày mai đi làm mình đi hỏi xem sao."
Lý Tiểu Nguyệt gật đầu, đem tạp chí trả lại cho Giản Mạt... Thứ này hiện
tại chưa có người nào biết ngoại trừ ba người bọn họ, đương nhiên vẫn nên
cẩn thận.
Bằng không, nếu rơi vào ngòi bút của truyền thông, coi như là giả cũng
có thể nói thành thực.
Sau đó cho dù tìm được chân tướng, Giản Mạt cũng sẽ bị tàn phế...
"Hiện tại tốt nhất là ổn định lại tâm tình, sau đó tìm cách để giải quyết
được sự việc, bằng không cả người đều sẽ rất buồn phiền!" Lý Tiểu Nguyệt
nhướn mày, có chút lo lắng.
Nói Giản Mạt sao chép, đánh chết cô cũng không tin!
Giản Mạt cúi vai, "Hi vọng là vậy..." Tiếng nói của cô trầm xuống,
"Không biết vì sao, lúc này trong lòng mình đặc biệt bất an!"