Giản Hành bị thái độ của Cố Bắc Thần làm sợ hãi trong lòng, chẳng lẽ...
Tiểu Mạt cùng Cố Bắc Thần thật không có quan hệ đặc biệt?
Thế nhưng, nhìn Giản Mạt sợ hãi khi nhắc đến cái đêm kia với Cố Bắc
Thần, không giống là không có quan hệ...
"Vậy là Thần thiếu không muốn biết, vậy chúng ta cũng liền không có
chuyện gì để nói..." Giản Hành được ăn cả ngã về không, hắn nghĩ Cố Bắc
Thần nhất định muốn biết sự tình, liền cố tình đứng lên muốn rời khỏi, đây
hoàn toàn là tâm tính của một loại dân cờ bạc.
Đáng tiếc, Cố Bắc Thần là ai?
Ba năm tranh đoạt Đế Hoàng, gần ba năm làm chủ Đế Hoàng... Sắp tới
sáu năm, hắn sớm đã tôi luyện khiến người ta không hiểu đươc... Một Giản
Hành muốn chơi đùa cùng hắn?
A...
Cố Bắc Thần âm thầm cười lạnh, một chút phản ứng cũng không có.
Giản Hành đi tới cửa, không thấy Cố Bắc Thần kêu hắn lại, trong lòng
bắt đầu luống cuống...
Tay hắn dừng lại trên nắm đấm cửa, hắn rốt cuộc cũng thiếu kiên nhẫn
ngừng bước chân quay đầu lại nhìn về phía Cố Bắc Thần, thấy hắn một
chút động tĩnh cũng không có, liền cắn răng, "Năm mươi vạn!"
Cố Bắc Thần cười, "Cho dù có ra giá năm vạn tôi cũng sẽ không cho
cậu..."
"Cố Bắc Thần, anh không sợ tôi đem chuyện này tiết lộ cho giới truyền
thông sao?" Giản Hành phẫn nộ rồi.