Sau khi đi xuống lầu, viền mắt nữ tiếp tân cũng bởi vì đã khóc liền có
chút ửng đỏ, nhìn thấy cô, đầu tiên là áy náy khẽ gật đầu, lập tức mỉm cười,
trong mắt có một tia cảm kích.
Giản Mạt cũng chỉ là lễ phép cười đáp lại, sau đó cố nén cảm giác khó
chịu bước chân rời khỏi........
Nữ lễ tân có chút hiếu kỳ nhìn y phục của Giản Mạt đã thay đổi, có thể
nghĩ đến chuyện gì, hình như ai cũng hiểu.
Giản Mạt không có tâm tình để ý những ánh mắt ở phía sau lưng, ra khỏi
tập đoàn, liền đánh xe hướng về phía bệnh viện đi đến.......
"Đi điều tra." Cố Bắc Thần đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn thấy Giản Mạt đã
leo lên taxi ở bên dưới, sau đó lãnh đạm mở miệng, "Hôm nay cô ấy ở bệnh
viện làm cái gì."
Giản Mạt yêu tiền, thế nhưng, chưa bao giờ vô cớ xin hắn nhiều tiền như
vậy........
Tiêu Cảnh đáp lại, sau đó liền đi làm, năng lực làm việc của hắn ta không
ai có thể nghi ngờ, ngay thời gian Giản Mạt đến bệnh viện, đại thể cũng đã
hiểu rõ được tình huống......
"Thần thiếu, là mẹ của Giản tiểu thư tìm được trái tim thích hợp, đối
phương muốn có thù lao chi phí là một trăm năm mươi vạn, cộng thêm chi
phí phẫu thuật, tổng thể cần hai trăm vạn!" Tiêu Cảnh một bên nói, một bên
quan sát sắc mặt của Cố Bắc Thần.
Có chút không thích hợp, trên khuôn mặt lạnh lùng tựa như tranh vẽ của
Thần thiếu giống như không có chuyện gì, thế nhưng, tại sao hắn ta lại vẫn
cảm thấy........ Thần thiếu sinh khí.