cảm...
Bây giờ Hàn Thật Thật làm trợ giảng ở Lạc Đại, cô ta và Lê Nhiễm Hạ
trước đây ở cùng ký túc xá. Chỉ khác là, Hàn Thật Thật chưa bao giờ biết
Lê Nhiễm Hạ cũng thích Sở Tử Tiêu.
"Cái này là giáo sư Vương nhờ tôi đưa tới ..." Giản Mạt đưa tập tài liệu
cho hai người bọn họ, khóe miệng mang ý cười lễ phép, "Hai người đang
bận, tôi cũng không quấy rầy nữa, tôi đi tìm Tiểu Nguyệt..." Dứt lời, cũng
không để hai người kia có cơ hội nói chuyện, người đã xoay đi.
"Giản Mạt ——" Hàn Thật Thật thoát khỏi sự sững sờ lập tức kêu lên,
sau đó liền vội vàng đứng dậy đuổi theo.
Giản Mạt làm như không nghe thấy, không muốn nói, trước đây cô cùng
Sở Tử Tiêu cùng một chỗ, lúc đó cô liền đối với Hàn Thật Thật không có
hảo cảm, bây giờ không cùng một chỗ, vẫn như trước đều không có.
Không phải cố ý làm tình địch, mà chỉ vì tính cách của cô ta luôn khiến
người khác không thể đứng dậy nổi.
"Giản Mạt, cô đứng lại!" Hàn Thật Thật đã đuổi tới, lập tức kéo Giản
Mạt lại, "Thế nào, gặp lại bạn bè cũ, nhanh như vậy liền vội vã đi là sao?"
Giản Mạt thở dài một tiếng trong lòng, hơi nhíu mày hỏi: "Có việc gì
sao?" Không phải là bạn bè, thực sự không có tâm tình quanh co.
"Giản Mạt, ban đầu cô nói như thế nào?" Hàn Thật Thật nhìn một bộ
dạng hồ ly tinh của Giản Mạt, lập tức tức giận, "Cô từng ở trước mặt tôi thề
hẹn son sắt nói rằng Sở Tử Tiêu là người đàn ông của cô, nhưng còn bây
giờ thì sao? Cô bỏ rơi hắn..."
Giản Mạt trở lại Lạc Đại, điều không mong muốn nhất là có người nhắc
tới chuyện trước đây của cô và Sở Tử Tiêu, hai năm trước cô có bao nhiêu