HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1296

Anh biết đoạn đối thoại vừa rồi đã dọa cô sợ, anh cũng chỉ muốn

mượn cơ hội này để cô đối mặt với trái tim của mình mà thôi, lại không
nghĩ rằng cô vẫn mâu thuẫn, thế này có lẽ nên cho cô một khoảng thời gian
ở một mình để cô tự mình suy nghĩ.

Nhưng mà.....

Ánh mắt Mộ Yến Thần lạnh nhạt, đặt tay lên tay nắm cửa xoay xoay

lại phát hiện cô đã khóa lại: "Lan Khê, thời tiết như thế này không nên đi
chân không trên sàn nhà, dễ bị lạnh lắm."

Lan Khê hơi suy sụp dựa sát vào cửa tụt xuống, lòng bàn chân quả thật

rất lạnh, nhưng lạnh hơn chính là trái tim, cô nhẹ nhàng ôm lấy mình nở nụ
cười khổ, cắn môi khẽ hỏi: "Mộ Yên Thần anh cũng thật buồn cười, chẳng
phải anh muốn nói cho tôi biết chúng ta chỉ là vui đùa một chút thôi sao?
Anh hứa hẹn với tôi làm gì? Chẳng lẽ bởi vì muốn dỗ cho tôi vui vẻ?"

Mộ Yên Thần ngưng mắt nhìn bóng người trên cửa kính, khóe miệng

im lặng lẽ lên một nụ cười khổ.

"Anh muốn dỗ cho em vui vẻ thì sao nào?" Anh khẽ nói, "Anh yêu

em, đương nhiên không muốn nhìn thấy em buồn, dù chỉ là một chút. Lan
Khê, mặc dù thời gian chúng ta chính thức chung đụng ngắn, nhưng chẳng
lẽ em lại không cảm thấy, anh đối đãi với em như thế nào?"

Những ngày đó đâu chỉ đếm được trên đầu ngón tay, chẳng lẽ còn

không đủ để cô nhận thấy rằng, Mộ Yến Thần anh không chỉ muốn vui đùa
một chút mà thôi?

Điện thoại trong phòng khách vang lên ròn giã.

Vốn không muốn để ý, nhưng mà âm thanh reng reng kéo dài, làm

muộn phiền tâm trí người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.