HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2109

Lan Khê vốn đang bị khó xử lại bị anh lôi đi như thế, bộ dạng giống

như một người vô trách nhiệm vậy.

Mạc Như Khanh giận đến run người, định phun ra một câu gì đó

nhưng lại bị nuốt nghẹn trở lại, khó chịu muốn chết!

Trên bàn ăn tất cả mọi việc vẫn diễn ra như bình thường. Lan Khê

không muốn để ý tới Mạc Như Khanh, vẫn cứ bới cơm bưng canh cho Mộ
Minh Thăng giống như thường ngày. Ông cũng không hề cự tuyệt, điều này
làm cho Lan Khê trong lòng thấy rất cảm động, nhưng lại không dám
khẳng định, không biết liệu cha mình đã thật sự không còn tức giận nữa, đã
tha thứ cho cô rồi hay không!

Suốt bữa ăn, Mộ Minh Thăng nói rất ít, cũng chỉ bàn bạc với Mạc Như

Khanh về chuyện bữa tiệc của ông cụ nhà họ Tô ngày mai. Cuối cùng, ông
cúi đầu gọi tên hai đứa con mình, trầm giọng nói: "Hai đứa nghe cho rõ
đây... Lan Khê, sức khỏe của ông ngoại con không thể so được với ta. Cả
đời ông ấy là lãnh đạo chỉ ngồi trong phòng làm việc bán mạng, bây giờ
tuổi đã cao, sức chịu đựng rất kém, nhiều bệnh nhiều tai họa, cho nên đừng
có để chuyện gì làm ông ấy quá kích động, nhất là tại buổi lễ nay mai, hai
đứa biết không?"

Câu nói này nói ra, phảng phất đã có ý chỉ.

Mộ Yến Thần nắm lấy bàn tay Lan Khê ở dưới gầm bàn, đáp lại một

tiếng "Vâng" với cha mình.

Lan Khê nửa hiểu nửa không, cũng gật đầu theo, ngược lại, sắc mặt

của Mạc Như Khanh lại biến đổi, lửa giận trong mắt lại thoáng bừng lên
không sao tan được, giống như hoàn toàn không muốn ghi nhận lời nhắc
nhở kia của Mộ Minh Thăng ở trong lòng.

"Được rồi ta đã ăn no, mọi người cứ từ từ ăn, " Mộ Minh Thăng đứng

dậy, hất cánh tay của Mạc Như Khanh đang định đỡ mình ra: "Bà cứ ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.