Chung quy thì muội tử của hắn có Đại hoàng tử. Tỏ lòng thành với
Hoàng quý phi, như vậy chứng tỏ Đại hoàng tử không muốn cùng bọn họ
phân tranh, vậy sẽ bớt đi uy hiếp, chuyện tốt như vậy, Võ Hoàng quý phi
không có khả năng không bằng lòng.
Lý lão gia rốt cuộc cũng hạ quyết tâm, sau đó để cho Lý phu nhân tiến
cung tìm Lý dung hoa.
Lý phu nhân nói: "Hiện tại tiến cung sao? Không phải bị người ta chê
cười sao?"
Nhà mình không có tước vị, những người trong cung kia còn không cười
nhạo chết bọn họ sao?
"Không tiến cung, thì sẽ không có người cười nhạo chúng ta sao? Còn
có, ngươi nói nữ nhi mau chóng về nhà chồng đi, mỗi ngày ở nhà mẹ đẻ
muốn làm chuyện gì?" Lý lão gia không quen nhìn bộ dạng ngu ngốc của
tam muội Lý dung hoa tại nhà mẹ đẻ.
"Người nhà chồng nó quá kỳ cục, nhà chúng ta còn chưa có nghèo túng
đâu, cứ đối xử với nữ nhi của ta như vậy, cẩn thận bị thiên lôi đánh xuống!"
Lý phu nhân tất nhiên là bảo hộ nữ nhi mình, huống chi từ nhỏ đã rất
thương yêu nàng ta.
"Tốt , tốt , không nói cái này nữa, ngươi tiến cung một chuyến, nói
chuyện này với nương nương." Lý lão gia nói hết sự tình cho Lý phu nhân.
"Cái gì? Muốn con ta cưới một nha đầu thứ xuất, tuyệt đối không được!"
Mặc dù là từ nông thôn đến, nhưng Lý phu nhân đối với thứ xuất rất không
vừa ý, nhất là lão gia nhà mình còn lấy mấy tiểu thiếp rực rỡ xinh đẹp,
những tiểu thiếp này sinh đứa nhỏ, có thể có cái gì tốt? Bà ta cũng không
muốn làm hư con trai của mình!