Vì vậy nên không cần động viên cũng có rất nhiều người chủ động báo
danh tòng quân, muốn đánh các tiểu quốc đó một trận, nếu không thì họ
không biết lợi hại, đây là sự sỉ nhục đối với Đại Sở.
Lúc này Vương gia có cảm giác như đang ở đầu sóng ngọn gió, không
phải bởi vì Vương gia bọn họ cưới công chúa Đại Nguyệt quốc sao? Mà sự
kiện ám sát lần này, dường như người Đại Nguyệt quốc cũng tham gia. Còn
không biết ai nói rằng lúc trừ tịch Vương thái hậu chủ động gọi thích khách
tiến vào. Hai việc này dồn lại, càng làm cho Vương gia như ngồi trên đống
lửa.
Khiến cho Vương gia bây giờ không biết đối đãi với Đại Nguyệt quốc
công chúa này ra sao. Nếu như hưu thì đây là Hoàng Thượng ban hôn cho,
còn không hưu thì trong nhà có con dâu như vậy cũng khiến người ta chê
trách.
Vương thái hậu nói với Cung ma ma: " Bây giờ Hoàng Thượng càng
ngày càng không vừa mắt Vương gia, không lẽ hắn đã quên là nếu không
có Vương gia thì cũng không có hắn ngày hôm nay sao?"
Cung ma ma nói: " Nương nương, nô tì thấy Hoàng Thượng rất hiếu
thuận với nương nương."
" Hiếu thuận? Hắn cũng không còn cách nào, nếu hắn không làm vậy thì
làm sao có thể làm vua một nước? Người bên ngoài ai cũng biết ai gia là
mẹ ruột của hắn, nếu như có một ngày hắn biết ai gia không phải là mẹ ruột
của hắn, thì không biết hắn còn hiếu thuận với ai gia nữa hay không?"
Hai người ở tiểu phật đường nói chuyện, không lo lắng có người nghe
thấy.
Cung ma ma nói: "Người biết chuyện này cũng không còn ở nhân thế,
nương nương không cần lo lắng."