HẬU CUNG KẾ - Trang 392

[Ed: Trên đời lắm kẻ ảo tưởng sức mạnh =_=]

Trương phu nhân bởi vì chuyện này cảm thấy rất mất mặt, tìm từ ngữ

nghiêm khắc viết một phong thư cho Vân thị ở Trác Châu. Nội dung ngầm
có ý nói Võ Uyển Trinh qua sông đoạn cầu, vong ân phụ nghĩa.

Chuyện này không biết như thế nào bị Võ lão thái thái biết, Võ lão thái

thái mắng: "Cái gì vong ân phụ nghĩa, qua sông đoạn cầu? Chuyện của Võ
gia chúng ta, cùng Trương gia nàng ta có quan hệ gì? Không phải là nói
chuyện tuyển tú thôi sao? Không có Trương gia, chúng ta vẫn có thể biết
được chuyện tuyển tú. Hôm nay đều là tôn nữ của ta xuất chúng, được
Hoàng Thượng yêu thích, liên quan gì Trương gia bọn hắn? Còn dám châm
chọc nương nương, chờ đến kinh thành, ta gặp nương nương, thế nào cũng
phải cáo trạng nàng ta."

Võ lão thái thái hiện nay chính là đắc ý vô cùng. Trưởng tôn nữ của bà

tiến cung làm nương nương, nay còn mang thai long tử, về sau nói không
chừng chính là Thái Tử. Dù không phải Thái Tử, cũng ít nhất là một vương
gia, bà chính là tằng ngoại tổ mẫu (bà cố ngoại) của vương gia.

"Đại tẩu, không phải ta có ý nói gì nhưng Trương phu nhân cũng quá lên

mặt, nhà chúng ta tuy rằng không bằng nhà các nàng, nhưng nương nương
là người nàng ta có thể tùy tiện nói sao? Nói những lời này thì nên vả
miệng. Huống chi nương nương còn mang long tử đây? Nếu là Hoàng
Thượng nghe xong còn không nổi trận lôi đình sao. Giúp một chút việc liền
muốn biến thành đại ân nhân của Võ gia chúng ta. Thật là không biết điều."
Nhị thái thái Nguyễn thị nói chuyện, không chừa một chút tình cảm nào.

Hơn nữa, Trương phu nhân kia tính là cái gì, cũng dám nói tới nương

nương, thật là quá đáng. Vinh hoa phú quý nhà mình còn phải dựa vào
nương nương đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.