Tốt nhất là sinh con trai, đó chính là xứng đáng phi vị.
Vì thế, Võ lão thái thái chi cho chùa chiền ở Trác Châu rất nhiều tiền
nhang đèn, phù hộ cháu gái nhà mình có thể sinh được con trai.
Rất nhanh, thời gian hôm nay đã trôi qua. Võ nhị thái thái Nguyễn thị
nhìn tòa nhà này, cười nói: "Vẫn là đại tẩu tốt nhất, đồ cưới nhiều. Nếu
không có tòa nhà này của đại tẩu, mấy người chúng ta còn không biết đang
ở nơi nào đâu."
Võ lão thái thái nghe xong trong lòng mất hứng. Bởi vì ai vui vẻ nổi khi
dùng đồ cưới của con dâu, nghĩ đến liền chán ghét.
Vân thị vội vàng cười nói: "Cái gì mà đồ cưới của ta. Ta gả đến Võ gia,
chính là người Võ gia, lấy Võ gia làm đầu. Tòa nhà này đương nhiên cũng
là của Võ gia !"
Võ lão thái thái nghe xong sắc mặt trở nên dễ nhìn.
Đợi sắp xếp xong, ở trong đại sảnh, cả nhà bàn chuyện. Võ lão thái thái
muốn tiến cung gặp Thục tần, cháu gái lớn của bà một lần, cũng đã lâu
không gặp.
Võ Chính Đạo nói: "Nương, tiến cung không phải chuyện dễ dàng như
vậy. Đầu tiên là trong cung phái người lại đây, chúng ta mới có thể đi vào."
Võ lão thái thái lập tức nói: "Chúng ta đã vào kinh , chẳng lẽ Uyển Trinh
không biết? Đương nhiên nàng sẽ phái người mời chúng ta vào cung !"
Vân thị vội vàng nói: "Mẫu thân, nay Thục tần nương nương có thai.
Trong cung từ trên xuống dưới đều khẩn trương. Chúng ta tiến cung, đoán
rằng cũng phải đợi sau khi Thục tần nương nương sinh nở." Trong cung
này không phải cô nãi nãi xuất giá, không phải tùy tiện gửi bái thiếp là