nương. Nương nương trăm ngàn lần đừng tìm Trường Ninh nói như vậy.
Trường Ninh thật sự thẹn trong lòng."
"Nói rất đúng! Là ngươi chủ động muốn đổi với bản cung." Lý Già La
gật đầu "Trường Ninh, ngươi muốn được cái gì từ chỗ bản cung? Bản cung
thích nói chuyện cùng người hào sảng. Bản cung cũng chỉ cho ngươi một
cơ hội. Ngươi suy nghĩ cho kỹ, bỏ lỡ cơ hội lần này, ngươi lại cũng sẽ
không có lần sau đâu!"
Trường Ninh nhìn vào mắt Huệ phi, phảng phất như nội tâm của mình
đều bị nàng ấy nhìn thấu. Nếu mình lại dối trá nói lời khách sáo, chỉ sợ sẽ
thật như lời Huệ phi nói, không bao giờ cho nàng cơ hội.
Như vậy nàng nên nói, hay không nói?
Đương nhiên là muốn nói ra, nàng liều mạng như vậy để làm gì? Còn
không phải là bởi vì thấy Huệ phi là người có tiền đồ, cuộc sống ngày sau
của mình cũng tốt hơn?
Nay thật vất vả mới được cơ hội này, thật sự muốn nắm chặt.
Trường Ninh cúi đầu "Nương nương, không phải Trường Ninh có ý gạt
người. Trường Ninh chỉ có thể nói với người là ở trong cung Trường Ninh
nghe được có người muốn ám hại người, cho nên mới chủ động đổi ngựa
với nương nương. Về phần là ai, Trường Ninh không thể nói, kính xin
nương nương thứ lỗi."
Lý Già La nói: "Ngươi liều mạng như vậy, đến cùng muốn được gì từ
bản cung? Thế cho nên ngươi có thể không để ý mạng của mình? Nếu
mạng của mình cũng có thể bất chấp, còn không dám nói ra người trong
cung kia. Bản cung đoán người trong cung kia, khẳng định là quyền cao
chức trọng, trước mắt bản cung cũng không thể trêu vào đi."