HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1125

Thời điểm Hoàng thượng vào, thấy Trần Mạn Nhu đứng dưới mái hiên,

là một bức tranh xinh đẹp như thế.

"Thiếp thỉnh an Hoàng thượng." Thanh âm thanh thúy uyển chuyển,

mang theo vài phần e lệ cùng không khí vui mừng, còn có vài phần chờ
đợi, Hoàng thượng thấy trong lòng nóng lên, sải bước lại đây đỡ Trần Mạn
Nhu đứng dậy: "Thời tiết rét lạnh, tại sao mặc đơn bạc như vậy?"

"Nghe thấy thông báo, thiếp muốn nhìn thấy Hoàng thượng sớm một

chút, cho nên mới vội vàng đi ra." Trần Mạn Nhu tùy ý Hoàng thượng lôi
kéo tay nàng, hai người một trước một sau vào cửa. Hoàng thượng xoa bóp
lòng bàn tay Trần Mạn Nhu: "Trẫm cũng sẽ không chạy trốn, lần sau ngươi
có thể mặc y phục trước."

"Là, đa tạ Hoàng thượng quan tâm." Sắc mặt Trần Mạn Nhu ửng đỏ,

trộm nhìn hai mắt Hoàng thượng nói, vẻ mặt kia, mười phần mười là tiểu
tức phụ vừa qua cửa, muốn mang niềm vui cho phu quân, lại mang theo vài
phần xấu hổ.

Lúc giật mình, khiến cho Hoàng thượng cảm thấy, tình cảnh này, giống

như đại hôn. Còn nghĩ đến hôm nay vừa sắc phong hoàng hậu, trong lòng
lại cao hứng vài phần. Trên mặt, cũng mang ra vài phần thoải mái nhu hòa,
đưa tay ôm Trần Mạn Nhu vào trong ngực: "Ngươi là thê tử của trẫm, trẫm
không quan tâm ngươi thì quan tâm ai?"

Hoàng thượng đã một năm không tiến vào hậu cung, mỹ nhân trong

ngực, xúc giác mềm mại nóng nóng trước ngực như một mảnh lửa nóng.
Mùi thơm trên người mỹ nhân lại quanh quẩn ở chóp mũi, làm khí nóng
trong cơ thể nhịn không được mở ra.

"Hoàng thượng ~" Trần Mạn Nhu nhận thấy biến hóa trên người Hoàng

thượng, hờn dỗi một tiếng, hơi hơi đẩy Hoàng thượng ra, ngượng ngùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.