mọi người trong hậu cung đều đắc tội. Sau đó, lại thiết kế đem Dương quý
phi kéo dài tới đại âm mưu kia, làm cho Dương quý phi bỏ mình, Dương
gia rách nát.
Vốn nghĩ đến, nàng sẽ nương cơ hội lần đó mà quật khởi, nhưng là ai
biết, nàng cư nhiên lại tiềm xuống. Nếu không có Hoàng thượng phiên bài
tử, nàng chưa bao giờ thích được sủng, thậm chí cũng không quá nguyện ý
Hoàng thượng đến chỗ nàng qua đêm.
Huống hồ Ngũ hoàng tử cũng không phải là con thân sinh của nàng,
nàng cũng không ngu như vậy, vì một đứa con nuôi, liền bỏ qua quy củ
trong cung mà xuống tay đi?
Trong cung người có con trai không nhiều lắm, trừ bỏ những người đã
xác định là có con trai, còn có hai người mang thai tạm thời không biết có
con trai hay không. Tề tu nghi hẳn là không có khả năng, nàng đang mang
thai, nếu biết trước chuyện đêm nay, nàng nhất định là sẽ không tham dự
yến hội này. Cùng lý do, Hoa phi cũng phải làm như thế.
Đợi chút, nếu các nàng vì tị hiềm đâu? Biết rõ có chuyện này, không đi
mới có thể làm cho người ta cảm thấy là chột dạ, cho nên, mới đi tham gia
yến hội. Bằng không, dưới loại tình huống đột phát, hai phụ nữ có thai cư
nhiên một chút chuyện cũng không có, thậm chí không có chấn kinh, tố
chất tâm lý cũng không tránh khỏi thật quá tốt đi?
Phân tích đến phân tích đi, Trần Mạn Nhu cảm thấy, thật sự là mỗi người
đều có hiềm nghi.
"Tiểu tứ, ngươi thấy rõ ràng tiểu thái giám kia bộ dáng trông thế nào
không?" Trần Mạn Nhu cúi đầu nhìn Tiểu tứ hỏi, Tiểu tứ lắc đầu: "Mẫu
hậu, vóc dáng ta rất thấp, ngửa đầu không thấy rõ, bất quá, tiểu thái giám
kia mặc y phục thái giám nhị đẳng, trên lưng không có mang yêu bài."