HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1472

nguyên bản tiên sinh cũng sẽ dạy viết chữa cùng đơn giản tam tự kinh linh
tinh gì đó, những điều Tống thái phó dạy có chút cao thâm.

"Hắn vẫn là tiểu hài tử, Hoàng thượng cũng không nên tùy ý khích lệ

hắn." Trên mặt Trần Mạn Nhu cao hứng, vẫn là nhanh chóng xua tay nói:
"Cũng đỡ phải làm cho hắn nhấc đuôi lên, thực nghĩ đến mình là thiên hạ
đệ nhất."

"Cái này ngươi thật ra không cần lo lắng, trẫm hôm nay ở Sùng Văn

quán khích lệ hắn, hắn biểu hiện cũng không tệ lắm, có thể đảm đương,
không phải cái loại người vừa được khen ngợi liền bay lên." Hoàng thượng
cười nói, Nhị hoàng tử âm trầm, Tam hoàng tử ốm yếu, Tiểu tứ là đích tử,
lại thông minh lanh lợi, ngày sau nhìn nhìn lại, nếu là còn đi, nên vì hắn
một mình thỉnh một thái phó.

Hai người nói trong chốc lát, Hoàng thượng liền phân phó người chuẩn

bị tắm rửa. Trần Mạn Nhu vội vàng cùng đi qua hầu hạ, thoát quần áo cho
Hoàng thượng, tay nhỏ bé chỉ ở bên hông Hoàng thượng xẹt qua, nhiều
năm như vậy, chỗ mẫn ~ cảm trên người Hoàng thượng, nàng tự nhiên là
nhất thanh nhị sở.

Hoàng thượng tựa tiếu phi tiếu nhìn Trần Mạn Nhu liếc mắt một cái,

Trần Mạn Nhu sắc mặt đỏ lên, vội vàng né thân mình qua, vươn tay sờ sờ
nước trong dục dũng: "Hoàng thượng, nước ấm vừa vặn, thiếp đi lấy bố
khăn cho ngài?"

"Không cần, trẫm thấy dục dũng này cũng đủ lớn, không bằng Mạn Nhu

tiến vào bồi trẫm cùng nhau tẩy?" Hoàng thượng cười nói, sắc mặt Trần
Mạn Nhu đỏ bừng, hờn dỗi trừng mắt nhìn Hoàng thượng liếc mắt một cái,
trong ánh mắt giống như là chứa một tầng hơi nước, sử ánh mắt càng sáng
ngời động lòng người, răng nanh tuyết trắng cắn cánh môi phấn nộn, hơi
hơi phập phồng đồi núi cao ngất, quả thực làm cho người ta đui mù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.