HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1497

chúa, chỉ là trưởng tử Giang Nam Tạ gia, Tạ gia là thế gia đại tộc, trưởng tử
Tạ gia thuở nhỏ lại có danh hiệu tiểu thần đồng, mười hai tuổi đã là tài tử
ưu tú nhất Giang Nam.

Thân phận như vậy, đủ để xứng đôi với Đại công chúa.

Mà Đại công chúa đối trưởng tử Tạ gia cũng thực vừa lòng, hoan hoan hỉ

hỉ mà bắt đầu đợi gả.

Kế tiếp là Huệ phi sinh đứa nhỏ, Trần Mạn Nhu cũng không có đi tọa

trấn, nàng lần này mang thai không phải quá tốt, so với Tiểu tứ cùng Tiểu
ngũ năm đó vất vả hơn nhiều, cơ hồ là ăn cái gì phun cái đó, trên người
hiện tại bắt đầu có chút phù thũng, hành tẩu rất không dễ dàng.

Vì thế Hoàng thượng đã ban lệnh xuống, bất luận kẻ nào cũng không thể

đi quấy rầy Hoàng hậu. Liền ngay cả Từ An thái hậu lành bệnh, Hoàng
thượng cũng nói, tạm thời ngừng Hoàng hậu thỉnh an, chỉ để cho Hoàng
hậu chuyên tâm dưỡng thai. Cho nên, một phi tử sinh hài tử, thực không tất
yếu làm cho Trần Mạn Nhu đi qua.

Huệ phi sinh hết một ngày, lại sinh tiểu công chúa. Bởi vì tiểu công chúa

sinh vào tháng bảy, lại là nữ hài tử, cho nên Từ An bên kia ban thưởng
tương đối bạc. Hoàng thượng bên kia dựa theo phân lệ, ai cũng nhìn không
ra Hoàng thượng đối với tiểu công chúa là thích hay là không thích.

Trần Mạn Nhu ban thưởng cũng theo quy củ, cũng không xuất sắc chỗ

nào. Chờ người đưa ban thưởng rời đi, Trần Mạn Nhu mới cười nhạo một
tiếng, Huệ phi lần này, ước chừng rất thất vọng đi?

Từ sớm mình đã nói qua, vị trí quý phi đã muốn thật lâu cũng chưa

người, lúc ấy, ánh mắt Huệ phi thực sáng. Chỉ tiếc, trời không chìu lòng
người, chờ đợi lâu như vậy, lại sinh một tiểu công chúa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.