HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1559

"Hoàng thượng, ta nhớ rõ chỗ này." Hoàng thượng đang trầm tư, bỗng

nhiên ống tay áo bị người túm hai cái, cúi đầu liền nhìn thấy vẻ mặt Trần
Mạn Nhu hưng phấn chỉ ra bên ngoài nói: "Chỗ này, thời điểm ta vừa tới
kinh thành, đại ca mang ta du ngoạn trên đường, còn từng tới nơi này ăn
cơm đâu, không nghĩ tới, nhiều năm như vậy, tửu lâu này vẫn còn."

Khóe miệng Hoàng thượng co rút, Hoàng hậu, vẻ mặt tiếc nuối đáng tiếc

kia của ngươi là có ý tứ gì?

"Phải không? Vậy đợi lát nữa chúng ta từ chùa đi ra, sẽ đến chỗ này ngồi

ngồi." Hoàng thượng vươn tay ôm Trần Mạn Nhu, cũng ghé vào cửa sổ
nhìn cùng nàng, hơn nữa ngày Trần Mạn Nhu mới phản ứng lại, mình cư
nhiên làm ra loại chuyện vén rèm cửa sổ rình coi! Còn gọi Hoàng thượng
cùng coi! Thật sự là thực dọa người có được không!

Chịu đựng xúc động muốn che mặt, Trần Mạn Nhu quy củ ngồi yên, liếc

mắt nhìn Hoàng thượng một cái, ân, tốt lắm, không có ý tứ trách mình.

Vì thế Trần Mạn Nhu an tâm, rất là chân chó châm trà cho Hoàng

thượng: "Hoàng thượng, còn bao lâu thì đến chùa?"

"Đại khái cũng nhanh, Nhu nhi mệt mỏi?" Hoàng thượng cười rất ôn

hòa, Trần Mạn Nhu lắc đầu, niết bả vai cho Hoàng thượng: "Ta không
phiền, chính là lo lắng Hoàng thượng mệt mỏi. Hoàng thượng, ta nghe nói
thức ăn chay ở Pháp Hoa tự ăn ngon lắm a, ngọ thiện chúng ta dùng ở nới
đó sao?"

"Lúc trước không phải ngươi muốn dùng tại tửu lâu kia sao?" Hoàng

thượng cười hỏi, Trần Mạn Nhu cũng khó xử, thức ăn chay ở Pháp Hoa tự
rất nổi tiếng, nhưng là ở tửu lâu ăn cơm có thể nghe thấy rất nhiều thanh
âm a, nói không chừng tâm tình Hoàng thượng hảo, có thể đáp ứng tìm một
phòng sát đường đi, sau đó nàng có thể nhìn đường cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.