HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1612

Hoàng thượng cũng biết, để cho Đường Uyển Nhi lại đây, mà không cho
Hoàng hậu lại đây, tất nhiên là ý tứ của Thái hậu.

Vì thế, kỳ thật chuyện này cùng Hoàng hậu không có bao nhiêu quan hệ.

Nhưng là Hoàng hậu hiếu thuận, tuy rằng cùng nàng không có quan hệ,
nàng vẫn là đem chuyện này kéo đến trên người mình, lưu mặt mũi cho
Thái hậu.

Hoàng thượng đưa tay đỡ Trần Mạn Nhu đứng lên, ôn thanh nhỏ nhẹ nói:

"Trẫm hiểu được hiếu tâm của Hoàng hậu, nếu không phải Hoàng hậu
thanh tỉnh, trẫm cũng không thể nghĩ được đến phương diện này. Gần đây
công việc bề bộn, mệt nhọc Hoàng hậu, chuyện mẫu hậu bên này, trẫm sẽ
tra cái nhất thanh nhị sở."

Cùng lúc trấn an Trần Mạn Nhu, cùng lúc tỏ vẻ mình sẽ tiếp nhận

chuyện này, thái độ của Hoàng thượng thực rõ ràng, sắc mặt vài ngự y lại
trắng bạch, Đường Uyển Nhi cũng nhịn không được cắn cắn môi dưới.

Chỉ có Trần Mạn Nhu không chút nào ngoài ý muốn, Thái Hậu nương

nương đã xảy ra chuyện, có tư cách có quyền lợi tra rõ, cũng chỉ có Hoàng
thượng.

"Thiếp tất nhiên không phụ Hoàng thượng nhờ vả." Trần Mạn Nhu vội

vàng hành lễ nói, sau đó liền mang người cáo lui. Hoàng thượng cũng nói
cho nàng đừng động, nàng hỏi nhiều vài câu không chừng làm cho Hoàng
thượng hoài nghi, cho nên, bo bo giữ mình a.

Đợi hai ba ngày, Từ An cung bên kia vẫn không truyền tin tức đến. Trần

Mạn Nhu cũng nhẫn nại, một chút cũng không đi hỏi thăm, chỉ an tâm quản
lý chuyện hậu cung, thường thường kêu vài tú nữ lại đây nhìn một cái.

"Nương nương, Tào cô nương, Quách cô nương, Giang cô nương, cùng

Điền cô nương đến đây." Gặp nhóm đầu tiên, tự nhiên là vài người thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.