HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1676

Trần Mạn Nhu không yên bất an ở trong phòng đi tới đi lui, đem một

năm này, mình cùng Đường Uyển Nhi giao phong đều nghĩ qua một lần,
còn có cung nhân đã tới Vĩnh Thọ, người có khả năng buông tang vật nhất,
toàn bộ đều nghĩ một lần.

Nàng ngày thường đem này Vĩnh Thọ cung làm thành một cái thùng sắt,

phàm là có người đến Vĩnh Thọ cung, nàng đều cho người bên người mình
đi theo một tấc cũng không rời, cho đến người nọ rời đi. Mà Trần Mạn Nhu
cũng chưa bao giờ đem phi tần nào ở lại một mình, cho dù là có chuyện
quan trọng, cũng phải lưu người nhìn chằm chằm.

Cho nên nghĩ nửa ngày, nàng mới xem như hơi hơi thở dài nhẹ nhõm

một hơi, chỉ cần không phải ở Vĩnh Thọ cung của mình chôn xuống, vậy có
thể bắt được một đường sinh cơ.

Sau khi Lập Xuân cùng Minh tổng quản đến hội báo, Trần Mạn Nhu lại

yên tâm. Nhưng là, nàng không yên tâm bao lâu. Bởi vì Hoàng thượng
mang theo người lại đây, phía sau Hoàng thượng còn có Đường Uyển Nhi
vẻ mặt phẫn hận đi theo, cùng với một đám cung phi xem kịch vui.

"Nhu nhi." Hoàng thượng vào cửa, vẫn giống như thường ngày lui tới hô

một tiếng, Trần Mạn Nhu vừa hành lễ vừa ngẩng đầu nhìn Hoàng thượng:
"Hoàng thượng tại sao lúc này lại đây? Lâm triều đã xong sao? Hoàng
thượng đã dùng đồ ăn sáng?"

Mấy ngày nay, sau khi Hoàng thượng tan lâm triều, đều là tới Từ An

cung chuyển một vòng trước, cho nên lúc này Trần Mạn Nhu mới kinh
ngạc một chút. Căn cứ quan sát của nàng, trên mặt Hoàng thượng cũng
không có biểu tình đặc biệt phẫn nộ, thì phải là nói, Hoàng thượng tin
tưởng mình? Hoặc là Đường gia hãm hại không phải mình?

Đối với suy đoán cuối cùng, Trần Mạn Nhu tỏ vẻ, đó thật đúng là mặt

trời mọc từ phía tây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.