HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1747

"Ngươi nói đi." Hoàng thượng tiếp ly trà, gật gật đầu. Trần Mạn Nhu thở

dài: "Thiếp nghĩ, Hoàng thượng có thể chuẩn tấu chương này thì tốt rồi, cha
mẹ thiếp, quả thật tuổi đã lớn, phụ thân làm tướng quân, mấy năm nay cũng
quả thật là bị thương không ít."

"Còn nhớ rõ năm đó, vài năm mà người Khiết Đan càn rỡ nhất, phụ thân

liên tục mấy tháng không trở về phủ, đó là chuyện thường có, ngẫu nhiên
trở về một lần, cũng đều là trên người mang thương tích. Nương thường
thường nửa đêm ôm khôi giáp của phụ thân khóc."

Trần Mạn Nhu vừa nhớ lại, vừa chậm rãi nói: "Hiện tại bọn họ lớn tuổi,

ta chỉ nguyện bọn họ có thể hưởng phúc thêm vài năm. Huống hồ, hiện nay,
biên cương yên ổn, quốc nội thái bình, nếu phụ thân không trí sĩ, cũng chỉ
là ngồi không ăn bám."

Thấy sắc mặt Hoàng thượng có chút khó coi, Trần Mạn Nhu vội vàng nói

thêm: "Phụ thân cho dù là trí sĩ, cũng không phải không thể xuất lực vì
Hoàng thượng a. Tổ phụ lão nhân gia đã lớn tuổi, quân giáo nơi đó, tổ phụ
thực không yên lòng, nếu phụ thân ngẫu nhiên nhìn hai lần, tổ phụ lão nhân
gia cũng là có thể yên tâm."

Hoàng thượng cũng không nói chuyện, Trần Mạn Nhu nhìn Hoàng

thượng vẫn chưa tức giận, trong lòng có vài phần nắm chắc. Trên thực tế,
lão cha nhà mình thật đúng là không thể không trí sĩ, biên cương an định,
quốc nội thái bình đã thuyết minh, quốc gia không cần nhiều tướng quân.

Mà đệ tử quân giáo đi ra, không hề thiếu người có năng lực, Hoàng

thượng đưa bọn họ đề bạt lên, bọn họ nguyện trung thành cũng chỉ là
Hoàng thượng, giang sơn có nhân tài, hiện tại Hoàng thượng không thiếu
khuyết người trung tâm có khả năng.

Đừng nói lão cha nhà mình lớn tuổi, thân mình cũng không tốt, lại có

nàng một khuê nữ làm hoàng hậu ở đây, lại chiếm lấy binh quyền, thực làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.