HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 1775

Trần Mạn Nhu nhìn Hoàng thượng, hiện tại đã là Thái thượng hoàng,

nhìn Thái thượng hoàng cười tủm tỉm vào cửa, tổng cảm thấy như là giấc
mộng. Tại sao bỗng nhiên, mình liền thăng chức đâu? Nguyên bản còn
tưởng rằng, ít nhất đợi thêm mười năm nữa.

Mục tiêu phấn đấu lâu dài bỗng nhiên đạt tới, Trần Mạn Nhu bỗng nhiên

cảm thấy trong lòng rất hư không, giống như ngày sau, không biết qua như
thế nào.

"Nhu nhi?" Nghe thấy thanh âm Hoàng thượng, Trần Mạn Nhu mới phản

ứng lại, mình cư nhiên không có hành lễ với Thái thượng hoàng, vì thế vội
vàng đứng dậy, chính là còn chưa kịp hành lễ, đã bị Thái thượng hoàng bắt
được cổ tay: "Không phải đã nói, ngày sau không cần hành lễ sao? Nói cho
ta biết, vừa rồi suy nghĩ cái gì?"

"Ta chỉ là cảm thấy, giống như nằm mơ." Trần Mạn Nhu hơi có chút

hoảng hốt nói: "Bỗng nhiên, ta liền già đi."

"Nhu nhi không già, nếu Nhu nhi già đi, ta đây không phải càng già

sao?" Phong Minh Chiêu cười nói, đưa tay nhéo nhéo hai má Trần Mạn
Nhu, Trần Mạn Nhu thoáng qua râu trên cằm hắn, râu đều có chút hoa râm,
còn không già?

"Ta còn nhớ rõ trước kia, có một lần, ta mang Nhu nhi đi vây săn, lần đó

Nhu nhi thực vui vẻ, còn có sau đó, ta mang Nhu nhi ra cung, Nhu nhi cũng
cao hứng vô cùng, ta đã nghĩ, ước chừng Nhu nhi là không muốn vẫn ở
trong cung."

Phong Minh Chiêu nhìn bên ngoài, chậm rãi nói: "Lúc ấy ta đã nghĩ,

ngày sau có cơ hội, nhất định phải mang ngươi ra cung nhiều một chút.
Chính là, vài năm nay, một lần cơ hội cũng không tìm được, trẫm thực áy
náy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.