HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 233

Nói xong lại cười ha hả: "Ha ha, Dương quý phi, ngươi cũng có hôm nay

a, lúc trước ngươi cho tiện nhân Mặc Hương kia đem ta đẩy ngã, thời điểm
làm cho hài tử của ta mất đi, khẳng định không nghĩ tới ngươi còn có hôm
nay đi?"

Liễu tu dung khóc khóc cười cười, nửa điểm cũng không ảnh hưởng tới

Thúy Lan cùng Thúy Trúc đang bị đánh, không bao lâu, vết máu trên người
Thúy Lan Thúy Trúc bắt đầu hướng bên cạnh lan tràn ra.

Trần Mạn Nhu tai nghe Liễu tu dung thét chói tai chửi rủa, mắt nhìn dấu

vết màu đỏ kia, chỉ cảm thấy trong lòng từng đợt phát lạnh. Nàng biết, hậu
cung, hợp lại đều là tánh mạng, thắng là mạng người, thua cũng là mạng
người. Lại chưa bao giờ gặp qua, mạng người cứ như vậy ở trước mắt nàng
biến mất.

Nàng vẫn đều biết, niên đại nàng xuyên qua tuy rằng mất quyền lực,

nhưng cũng là cổ đại, niên đại mà tánh mạng nô bộc cho tới bây giờ cũng
không xem như đại sự. Nhưng nàng từ nhỏ ở trong bình mật lớn lên, chưa
bao giờ trực tiếp đối mặt cảnh tượng như vậy.

Chính là ở hiện đại, nàng ngay cả tai nạn xe cộ cũng không gặp qua.

Hình ảnh trân mạng, có thể cùng cảnh tượng chân thật so sánh sao?

Nàng chưa bao giờ như bây giờ, biết vô cùng rõ ràng, địa phương mình

ở, nên gọi hậu cung là nhà giam. Nàng cũng chưa bao giờ như giờ phút này,
vô cùng hiểu được, chỗ này, không được mềm lòng.

Chỉ bo bo giữ mình là hoàn toàn không được, ngươi không hại người,

người sẽ hại ngươi. Huống chi, ngươi nếu muốn có đứa nhỏ, nghĩ bảo hộ
đứa nhỏ của mình, phải mở một đường máu đi ra, không vì chính mình,
cũng vì đứa nhỏ của mình mà mở đường.

Chậm rãi, Thúy Lan cùng Thúy Trúc thân mình đình chỉ run rẩy, không

bao giờ động đậy nữa, cho dù là gậy gộc đánh vào, cũng chỉ là phát ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.