Quay qua Tẫn Hoan phía sau làm cái mặt quỷ, Trần Mạn Nhu lần này
cũng không dám thất thần, một đường đi đến Vĩnh Thọ cung, chờ sau khi
tiểu cung nữ thông truyền, mới đi theo vào, vừa vào cửa trước hết hành đại
lễ: "Thiếp đa tạ Hoàng hậu nương nương ân điển."
"Đứng lên đi, không cần cảm tạ bản cung, quy củ cũng phải tuân theo,
ngươi là chính nhị phẩm Huệ phi, ngẫu nhiên cũng có thể để cho Trần phu
nhân tiến cung." Hoàng hậu tùy ý khoát tay nói, sau khi cho Trần Mạn Nhu
đứng dậy, tùy ý hỏi một ít chuyện, tỷ như Trần lão thái gia thân mình có
khỏa, Trần lão phu nhân thân thể như thế nào linh tinh.
Trần Mạn Nhu nhất nhất trả lời, liền mang tin tức đại ca nhà mình muốn
thành thân nói ra. Hoàng hậu thoáng có chút kinh ngạc: "Đại ca ngươi?
Định là cô nương nhà ai? Đã chọn được ngày tốt?"
"Đã chọn được, sau vạn thọ tiết, mẫu thân thiếp nói, cũng muốn dính
chút phúc khí của Hoàng thượng, vừa vặn tháng mười có một ngày lành."
Trần Mạn Nhu cười hì hì nói, lại hơi nghi hoặc hỏi: "Nương nương, thiếp
có thể trong ngày đại ca thành thân đưa tặng một ít lễ vật?"
"Uh, ngươi cứ tùy ý, bất quá không thể đưa vượt quy cũ." Hoàng hậu
nương nương suy nghĩ trong chốc lát lại hỏi: "Bản cung nhớ rõ đại ca ngươi
là thám hoa lang đi năm nay?"
"Trí nhớ nương nương thật tốt, quả thật đúng vậy." Trần Mạn Nhu gật
đầu, Hoàng hậu cong môi cười cười: "Cũng nên như thế, không bằng bản
cung lại làm người tốt một lần, cầu Hoàng thượng tứ hôn, nói ra Huệ phi
ngươi cũng có mặt mũi."
"Thật sự?" Trần Mạn Nhu vui vẻ, vội vàng đứng dậy tạ ơn, Hoàng hậu
khoát tay nói: "Đứng dậy đi, không cần đa lễ, đại ca ngươi nếu là thám hoa
lang, ngày sau cũng là rường cột nước nhà, bản cung chỉ nguyện hắn có thể
phân ưu cho Hoàng thượng nhiều hơn."