HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 426

"Mặc kệ khi nào gặp đều có thể?" Đôi mắt Trần Mạn Nhu lập tức phát

sáng, Hoàng thượng mỉm cười gật gật đầu: "Uh, mặc kệ khi nào cũng đều
có thể, chỉ cần ngươi muốn, bất quá, cũng đừng tuyên triệu mỗi ngày."

"Uh, thiếp hiểu được." Trần Mạn Nhu hoan hoan hỉ hỉ gật đầu, tuy rằng

ngươi nói để cho ta tùy ý, nhưng là ta cũng không phải kẻ ngốc, mỗi ngày
đều cho người ta tiến cung.

"Thời điểm không còn sớm, nghỉ sớm đi." Hoàng thượng nghiêng đầu

nhìn sa trướng, đứng dậy nói với Trần Mạn Nhu. Trần Mạn Nhu nhu thuận
đi theo vào trong, hầu hạ Hoàng thượng nằm xuống, ước chừng Hoàng
thượng thông cảm tâm tình Trần Mạn Nhu, đêm nay cũng không có tiến
hành hoạt động lăn sang đan.

Kế tiếp, Hoàng thượng đến có chút thường xuyên, dĩ vãng là một tháng

đến bốn năm ngày, từ lúc Trần cha xuất chinh, Hoàng thượng cơ hồ là cách
hai ngày sẽ đến một lần. Trần Mạn Nhu cảm thấy, đây cũng không phải là
chuyện tốt, tuy rằng nàng cùng Hoàng thượng Hoàng hậu đều hiểu được,
đây xem như bồi thường.

Nhưng là, nữ nhân hậu cung của hắn cũng mặc kệ chuyện đó a. Dù sao

Trần Mạn Nhu cũng không tính mang thai, liền thừa dịp thời điểm Hoàng
thượng lại đến ám chỉ hai câu. Này cuộc sống mới coi như bình tĩnh trở lại,
lại khôi phục về tình trạng dĩ vãng.

Nhưng là, năm nay quả thật có vẻ không may mắn, đến tháng mười hai,

phương bắc cư nhiên đã xảy ra tuyết tai. Cứ như vậy, vừa muốn ngăn cản
người Khiết Đan tiến công, vừa muốn cứu tế đưa lương thảo, Hoàng
thượng sứt đầu mẻ trán, hơn nửa tháng, ăn ở đều là ở Càn Thanh cung,
không đặt chân đến hậu cung một bước.

Thời điểm mọi người đi thỉnh an Hoàng hậu, cũng có chút buồn bã ỉu

xìu, Hoàng hậu cũng không thèm để ý, xoay người dẫn các nàng đi Từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.