HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 489

Trần phu nhân sao? Trẫm để cho Trần phu nhân lưu lại cùng ngươi không
tốt sao?"

"Mẫu thân thiếp là đi chiếu cố phụ thân thiếp đâu." Trần Mạn Nhu bĩu

môi, liếc mắt Hoàng thượng một cái, thấy Hoàng thượng cũng không tức
giận, tiếp tục nói: "Nương thiếp gả cho phụ thân thiếp, phải lấy phụ thân
thiếp làm trọng, không phải nói, lấy phu vi thiên sao? Nương thiếp đi cùng
phụ thân thiếp mới tốt, thật giống như, trong lòng thiếp Hoàng thượng là
người quan trọng nhất, cho dù có đứa nhỏ, thiếp cũng sẽ đem Hoàng
thượng đặt ở thủ vị, Hoàng thượng mới là người quan trọng nhất với thiếp.
Hơn nữa, thiếp cũng đã trưởng thành."

Dừng một chút, vừa cười nói: "Thiếp sẽ luyến tiếc phụ mẫu, nhưng là,

nương cũng sẽ lo lắng phụ thân, phụ thân cũng sẽ tưởng niệm nương,
không nên vì thiếp mà khiến cho phụ mẫu ở riêng hai nơi."

Lời nói mặc dù có điểm không ăn khớp, nhưng nghe qua càng chân thật.

Hoàng thượng có chút ngoài ý muốn nhìn nhìn Trần Mạn Nhu, đưa tay vỗ
vỗ tay nàng: "Một khi đã như vậy, vậy sau này ngươi đừng thầm oán trẫm,
nói trẫm không đem Trần phu nhân lưu lại cho ngươi."

"Thiếp cảm tạ Hoàng thượng còn không kịp đâu." Trần Mạn Nhu cười

nói, Trần phu nhân thấy khuê nữ nhà mình tùy ý cùng Hoàng thượng nói
chuyện như vậy, thật sự là sau gáy ra một tầng mồ hôi lạnh, lúc này vội
vàng xen vào nói nói: "Hoàng thượng, thần nữ không hiểu chuyện, còn
thỉnh Hoàng thượng tha thứ nhiều hơn."

"Vô phương, tính tình này của Mạn Nhu, trẫm thực sự rất thích." Hoàng

thượng rất rộng rãi khoát tay, tỏ vẻ mình bất kể, câu tiếp theo liền thay đổi
đề tài: "Trần Định Bang hiện tại như thế nào? Thân thể vẫn hoàn hảo? Trẫm
nhớ rõ, Trần Định Bang năm nay đã hơn năm mươi đi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.