HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 63

Hoàng thượng ánh mắt trầm trầm, thân thủ nhéo nhéo lòng bàn tay Trần

Mạn Nhu: "Lời này là chính ngươi nghĩ ra?"

"Đúng vậy, thiếp ngay cả đại ca cũng chưa nói qua đâu." Trần Mạn Nhu

sắc mặt có điểm hồng, muốn rút tay bản thân ra, lại phát hiện Hoàng
thượng nắm chặt, rút không được, đành phải gian nan lắc lắc nửa thân
mình.

Một lát sau, không nghe Hoàng thượng nói chuyện, lại than thở một câu:

"Chán ghét đại ca nhất, ngày thường thiếp cùng hắn nói một câu, hắn liền
luôn là chi, hồ, giả, dã trả lời, cho nên thiếp mới không cần hỏi hắn vấn đề
gì."

"Ái phi ngày sau có vấn đề, có thể tới hỏi trẫm, trẫm là sẽ không cùng

ngươi nói chi, hồ, giả, dã." Hoàng thượng cười khẽ một tiếng, ngẩng đầu
nhìn huyền sa bên cạnh, đứng dậy nói tiếp: "Thời gian không còn sớm, ái
phi, chúng ta có hay không nên nghỉ ngơi?"

"Hoàng thượng, ngài khát không?" Trần Mạn Nhu vẻ mặt căng thẳng, bật

thốt lên hỏi một câu. Hoàng thượng nhíu mày, Trần Mạn Nhu lại bối rối
thay đổi một câu: "Hoàng thượng, thiếp cho người chuẩn bị nước tắm cho
ngài?"

"Trẫm không khát, trẫm tắm qua mới đến." Hoàng thượng nói xong, nhất

thời xoay người đã đem Trần Mạn Nhu ôm lên, trong lúc Trần Mạn Nhu
cúi đầu kinh hô, liền ôm người vào tây gian, đúng là phòng ngủ Trần Mạn
Nhu.

Đem người thả đến trên giường, Hoàng thượng tùy tay lôi kéo, màn đã bị

thả xuống dưới. Đầu giường có từng tủ đầu giường, mặt trên có ngọn đèn,
cho nên trong phòng cũng không có vẻ hắc ám, hai người vẫn có thể nhìn
thấy biểu tình trên mặt đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.