trong cung, cho nên ngày thường, Dực Khôn cung của Thục phi đều đóng
cửa, hôm nay cũng không có mở ra."
Tẫn Hoan lại đây nói trước, Nhị hoàng tử tuổi còn nhỏ, thân mình Hoàng
hậu cũng không thoải mái, cho nên Nhị hoàng tử tạm thời không cần đi
thỉnh an Hoàng hậu, cả ngày lý đều ở Dực Khôn cung.
Không có người đi qua, cũng không ra khỏi cửa, Trần Mạn Nhu cuối
cùng cũng có chút yên tâm. Quay đầu nhìn Đối Nguyệt, Đối Nguyệt tiến
lên nói: "Đến bên ngoài Chung Túy cung, Thành chiêu nghi chỉ để cho nô
tỳ trở về, cũng không cho đưa. Ngược lại Lưu phi nương nương vẫn chưa
nói cái gì, nô tỳ đem Lưu phi nương nương đưa đến Trường Xuân cung mới
trở về."
Thoạt nhìn, giống như đều không có vấn đề gì. Trần Mạn Nhu hơi nhăn
mặt nhíu mày, nghĩ có thể là mình đa nghi, vài ngàyy trước vừa nghe
chuyện như vậy, hôm nay thấy động tác Hồ phi cùng Hàn uyển nghi, có
chút nghi thần nghi quỷ.
"Nếu không chuyện gì, chúng ta nghỉ ngơi đi." Qua thật lâu, thật sự là
nghĩ không ra chỗ nào có sơ hở, Trần Mạn Nhu cũng chỉ có thể khoát tay
phân phó, thời gian dài như vậy, nàng cảm thấy có chút mệt mỏi.
"Nương nương, Nhị hoàng tử sinh bệnh." Nửa đêm, Trần Mạn Nhu đang
ngủ, bỗng nhiên bên tai nghe thấy thanh âm Đối Nguyệt. Trần Mạn Nhu ở
trong đầu đem những lời này lặp lại một lần, mạnh mẽ ngồi dậy: "Ngươi
nói cái gì?"
"Nhị hoàng tử phát sốt, đại cung nữ Vân Triển của Thục phi đang ở bên
ngoài chờ." Đối Nguyệt vừa tìm y phục cho Trần Mạn Nhu, vừa lo lắng
nói: "Vân Triển nói, ngự y đã đi qua, nhưng là Nhị hoàng tử sốt rất cao, lúc
này ngay cả muốn khóc cũng khóc không được."