HẬU CUNG MƯU SINH KẾ - Trang 929

uống xong thì không có nữa, ngày mai cũng không cần uống, về sau không
sinh bệnh cũng không cần uống, như vậy là được đi?"

"Cám ơn nương." Tiểu tứ lập tức vui vẻ, tiến đến trên mặt Trần Mạn Nhu

dùng sức hôn một cái, Trần Mạn Nhu xoay người đem bát thuốc trên khay
bưng đến, cầm thìa tự mình đút Tiểu tứ uống thuốc, lông mi Tiểu tứ đều
xoắn cùng một chỗ, rất là không muốn uống thuốc đắng như vậy, chính là
thấy vẻ mặt mẫu phi nhà mình vẫn kiên định, đành phải nho nhỏ thở dài,
cúi đầu uống thuốc, bộ dáng tiểu đại nhân, lại có vẻ đáng yêu.

Uống thuốc xong, Tiểu tứ xoa bụng: "Ai, qua ngày thực vất vả, trong

bụng ta nước cuồn cuộn, cơm trưa làm sao bây giờ."

Trần Mạn Nhu thật sự là nhịn không được, thổi phù một tiếng cười một

tiếng, cầm khăn tử, vừa lau miệng Tiểu tứ, vừa cười nói: "Ngươi là cái quỷ
tinh linh, còn biết trong bụng nước cuồn cuộn thì không có biện pháp ăn
cơm. Bất quá, ngươi suy nghĩ nhiều quá, cho dù nhiều nước hơn nữa, một
hồi đi quan phòng, thì sẽ hết. Ngọ thiện còn nửa canh giờ, không cần gấp."

Tiểu tứ ai oán liếc mắt nhìn Trần Mạn Nhu một cái, đưa tay nhu bụng,

Trần Mạn Nhu nhịn cười ôm hắn đến: "Tốt lắm, nương không cười ngươi
nữa, đến, đem hai đoạn này đọc lại hai lần, sau đó chúng ta đến trong viện
đi một chút."

Tiểu tứ lúc này mới cao hứng lên, lại cùng Trần Mạn Nhu đọc sách.

Đợi đến thời điểm dùng cơm trưa, hai mẹ con đang chuẩn bị phân phó

người bày thiện, chỉ thấy cửa viện xuất hiện mảnh y phục màu vàng sáng,
nhãn tình Tiểu tứ sáng lên, lập tức vọt đi lên: "Phụ hoàng! Tiểu tứ rất nhớ
người!"

"Ha ha, phụ hoàng cũng nhớ Tiểu tứ, đến, cho phụ hoàng nhìn xem Tiểu

tứ có cao có béo ra hay không." Phong Minh Chiêu xoay người ôm lấy Tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.